Chương 11:
Vương tổng vừa nhìn, trong tay Lê Hương có hơn hai cục xương: “Em… em cầm xương làm cái gì?”
“Ài, Vương tổng, Lý Ngọc Lan không nói cho anh à, Lê gia nuôi một con chó săn rất to, con chó này rất hung dữ, thích ăn xương nhất.”
Vương tổng chính là tên háo sắc, ông ta đã thèm muốn Lê Hương từ rât lâu rôi, một kẻ quê mùa đến từ nông thôn, lại gả cho một kẻ vô dụng, còn không phải là ông ta muốn chơi liền chơi sao?
Nhưng bây giờ Vương tổng thấy Lê Hương da đầu thế nhưng lại run lên, mắt kiểm soát run cầm cập: “Em… Rốt cuộc em muốn làm cái gì?”
Lê Hương di chuyển bàn tay nhỏ bé của mình xuống, sau đó nhét hai cục xương vào trong quần của Vương tổng: “Vương tổng, trò chơi bắt đầu, đợi lát nữa con chó săn lớn đó sẽ tiến vào, ông cần phải cận thận một chút, ngàn vạn lần đừng để con chó săn đó cắn nhằm chỗ, cắn đứt vận mệnh của chính mình.”
“Không, tiểu mĩ nhân, bà cô của tôi ơi, tôi sai rồi, em mau chóng thả tôi ra đi… em thê này cũng quá cay độc rồi, đây không phải là trò đùa, sẽ xảy ra tai nạn chết người…” Vương tổng sợ hãi đổ mồ hôi hột, nếu có thể ông ta đều có thể liền quỳ dưới chân Lê Hương.
Lúc này Lê Hương bước đến mở cửa phòng, con chó săn đó đánh hơi được mùi thịt lập tức xông vào.
Vương tổng liên tục gào thét.
Lý Ngọc Lan đang đợi tin vui ở dưới lầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/385245/chuong-11.html