Chương trước
Chương sau
Cô thích đứa bé đến vậy sao?

May nó là con hắn, bằng không ' hắn sẽ ghen ty, hắn sẽ để đứa bé này biến mắt.

“Được rồi Lâm Bất Nhiễm, đừng làm rộn, tôi lừa em thôi, đứa bé vẫn chưa mắt, vẫn còn ở trong bụng của em”

Cái gì?

Lâm Bắt Nhiễm cứng đờ, cô nhìn Trương Hàn: “Anh nói là thật, đứa bé vân còn ở trong bụng của tôi Trương Hàn kéo tay cô đặt ở trên bụng cô: “Em đần đây à, phá thai còn đề em chạy nhảy lung tung như vậy?

Tự em cảm nhận thử đứa bé có còn hay không”

Lâm Bắt Nhiễm cảm thấy trên người không có phản ứng, không có cảm giác đau đón, vậy đứa bé thực sự vẫn còn sao?

Lâm Bát Nhiễm mừng đến chảy nước mắt, thật tốt quá, đứa bé vẫn còn ở, nó vân còn ở bên cô.

Trương Hàn nhìn cô khóc: “Đứa bé không mắt em tìm cái chết, đứa bé mất em liền vui vẻ đến vậy, đứa bé này đối với em quan trọng như vậy sao?”

Lâm Bất Nhiễm vươn tay vuốt bụng mình: “Đương nhiên quan trọng, đây là con tôi, anh vĩnh viên sẽ không hiểu” Mấy năm nay cô liều mạng sống, dùng sức sông, cô thường cảm thấy, cô sẽ một mình chậm rãi già đi, trước đây không cảm thầy gì, chỉ thấy tự H hiện tại có con, cô dường như đột nhiên có một loại cảm giác mình đã có tất cả, đây là con cổ, về sau cô cũng sẽ không cô đơn nữa rôi, cô không còn một mình nữ.

Trương Hàn nhìn dáng vẻ dịu ngoan hiêm thầy của cô, cũng không khỏi câu môi: “Vậy em phải ngoan ngoãn ăn uông, tôi nghe người hầu nói em đã chừng mây ngày chán ăn rồi, nêu như em còn dám không cố gắng ăn, vậy tôi ngay lập tức sẽ để đứa bé này biên mật”

“Tôi ăn, tôi nhất định sẽ ăn cơm, anh yên tâm đi” Lâm Bát Nhiễm bảo đảm nói.

“Thế thì tạm thời tin tưởng em” Nói xong, Trương Hàn đi ra ngoài.

Sau khi rời khỏi đây, Trương Hàn phân phó người làm nữ nói: “Mau chóng. chuẩn bị đồ ăn chọ Lâm tiểu thư, còn phải nhìn tận mắt cô ây ăn cơm, mỗi ngày đều phải báo. cáo với tôi, biết chưa?”

“Vâng thưa chủ nhân”

Lúc này thủ hạ tâm phúc đã ởi tới, thấp giọng nói: “Chủ tử, anh dự định giữ lại đứa bé trong bụng Lâm tiêu thư sao?”

Cái này...

“Trước mắt cứ giữ đi” Trương Hàn thản nhiên nói.

Thủ hạ tâm phúc khiệp sợ kinh ngạc, không nghĩ tới chủ nhân mình thay đôi chủ ý nhanh như vậy, phải biệt răng chủ tử nhà mình vẫn không thích con nít.

“Chủ tử, anh dưới gối không con, đứa bé trong bụng này Lâm tiểu thự sẽ là tiêu chủ tử, cũng là đứa con đầu tiên của anh, chuyện con nồi dòng quan trọng, anh có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không?” Tâm phúc nói. Trương Hàn đạp tâm phúc một cước: “Tôi đã nói giữ lại rồi, lẽ nào một người phụ nữ cùng một đứa bé tôi nuôi không nổi sao, hơn nữa, ngoại trừ đứa bé trong bụng. Lâm Bát Nhiễm, tôi sẽ không có đứa bé khác nữa”

Tâm phúc: “Vậy Nhiễm Nhiễm tiệu thư thì sao, chỗ Nhiễm Nhiễm tiểu thư làm sao bây giờ, chuyện của Lâm tiểu thư cùng đứa bé sớm muộn không gạt được.”

Trương Hàn khựng lại, dù sao Nhiễm Nhiễm là ánh trăng sáng trong lòng hắn, Nhiễm Nhiệm cũng là vì cứu hắn mới chịu phải dẫn vặt nhiều năm như Vậy, hắn tuyệt đôi không có khả năng bỏ lai Nhiễm Nhiễm, nhưng giữa. Nhiễm Nhiễm củng Lâm Bắt Nhiễm, hắn phải chọn một. Hắn không muốn chọn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.