Chương trước
Chương sau
Nhiễm Nhiễm gật đầu: “Em họ em đừng gấp, lát nữa chị đi tìm anh Hàn rôi chị sẽ giúp em nói một câu.”

“Nhiễm Nhiễm, cám ơn chị” Lâm Bắt Nhiễm nói chân thành.

Trong thư phòng.

Trương Hàn ngồi trên ghế làm việc, trước mặt hắn có một người đang đứng, là bác sĩ.

Bác sĩ đặt vòng tay mà Lâm Bát Nhiễm hỏi lộ cho mình lên trên bàn làm việc, cung kính báo cáo: “Hàn Vương, đây là thứ Lâm tiểu thư đưa cho tôi.”

Trương Hàn nhìn vòng tay kia, tất cả mọi người ở đây, bạo gồm cả bác SĨ, đều là người của hắn, mọi cử động của mọi người đều dưới Sự giám sát và khống chế của hắn, không có bát kỳ bí mật nào.

Lâm Bát Nhiễm cũng dám ở dưới mí mắt hắn hồi lộ bác sĩ hắn, hắn đã biết tin tức này trước, không, lập tức vạch trần cô là bởi vì hắn muốn nhìn cô đến tột cùng đang chơi trò gì.

“Cô ấy muốn gì với ông?”

“Hồi Hàn Vương, Lâm tiểu thư muốn một que thử thai” Que thử thai?

Ba chữ này làm cho Trương Hàn chau mày kiếm: “Cô ấy mang thai?”

“Cái này tôi không rõ lắm, xem dáng vẻ của Lâm tiêu thư chắc là đang kiểm tra mình có mang thai hay không”

Lúc này cửa thư phòng bị đầy ra, người làm nữ đi đến, trong tay cảm cây que thử thai hai vạch kia: * Ghủ nhân, đây là từ trong thùng rác phòng Lâm tiểu thư Mạc soát ra.

Bác sĩ nhìn thoáng qua que thử thai: “Hàn Vương, hai vạch đỏ, xem ra Lâm tiểu thư thật sự đã mang thai”

Cô mang thai ư?2 Hắn đã thắt ống dẫn tinh, cô còn mang thai?

Nếu như không phải bởi vì cô vẫn bị giam ở chỗ này, đàn ông có thể tiếp xúc được chỉ có mình hắn, hắn đã nghỉ ngờ đứa bé này không phải của hắn rồi.

“Tôi đã thắt ống dẫn tinh, tỉ lệ mang thai là bao nhiêu?” Trương Hàn hỏi.

Bác sĩ nói: “Hàn Vương, thất ông dẫn tỉnh cũng không phải tránh thai trăm phần trăm, mang thai phần nhiều là do duyên phận, đối với Vài người, xác suât tránh thai là trăm phân ¡ trăm, thế nhưng có vài người, xác. suất tránh thai chính là số 0, nên vẫn sẽ mang thai”

Trương Hàn míim môi, hắn vẫn luôn không thích con nít, vừa rồi Nhiễm Nhiễm bảo hắn phẫu. thuật, hắn đã không muốn, cảm thầy rất phiền phức, hắn không muôn có con. Thế nhưng, Lâm Bắt Nhiễm lại mang thai, việc này vượt ngoài dự liệu của hăn.

“Hàn Vương, đứa bé này anh định xử lý như thê nào, tháng thai của Lâm tiêu thư vẫn còn ít, lúc phá còn rất dễ dàng, mẹ cũng ít chịu đau hơn” Bác Sĩ hỏi.

Trương Hàn không lập tức đáp, mà là lấy ra một điều thuốc châm lửa, hồi lâu sau hẳn nói: “Sai người chuẩn bị một chén thuốc phá thai, lát nữa đưa đến trong phòng Lâm tiểu thư”

Đứa bé này hắn không muốn, hắn muốn hủy nó.

“Vâng, chủ nhân”

Lâm Bắt Nhiễm về phòng mình, cô ngơ ngác ngồi ở trên giường, không biệt nên xử lý đứa bé trong bụng như thế nào.

Vốn cô không định giữ nó, thế nhưng vừa rôi ở trên sân cỏ cô nhìn thây bộ bao tay nho nhỏ kia, đó là đồ dùng cho trẻ sơ sinh, cô đột nhiên không bỏ được.

Nêu như cô có khả năng thoát khỏi đây, vậy cô có thể sinh con ra, cô nhật định sế cho đứa bé này toàn bộ tình yêu.

Lâm Bát Nhiễm đặt tay lên trên bụng mình, đột nhiên cũng cảm giác được sinh mạng kỳ diệu, đây không chỉ là con của Trương Hàn, cũng là con của cô, tại sao cô có thê tàn nhẫn buông bỏ một sinh mệnh nhỏ như vậy? €on à, xin lỗi, mẹ sẽ không vứt bỏ con nữa, mẹ sẽ mang con rời khỏi nơi quỷ. quái này, về sau chúng ta bắt đầu cuộc sống mới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.