Chương trước
Chương sau
“Ừm? Anh ở đây” Trương Hàn vươn tay cởi cúc áo Nhiễm Nhiễm.

“Anh Hàn, có chuyện em muốn nói cho anh biết, mây năm nay em bị hành hạ, đã sớm không phải cơ thể sạch sẽ nữa rôi, em đã ô uê, Anh Hàn, nêu như em ghét bỏ em, em.. ưml”

Trương Hàn chặn hết lời cô ta lại, hiện tại hãn đang dùng hành động thực tế chứng minh hãn không hê để ý ghét bỏ cô ta.

Cơ thể Nhiễm Nhiễm đã mềm thành nước, không kiềm được. ôm lây hông Trương Hàn.

Không khí trong phòng trong nháy mặt nóng lên, trở nên ái muội không gì sánh được.

Lúc này “két” một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị đầy ra.

Là ai?

Trương Hàn nhanh chóng ngắng đầu, đôi mắt như chìm ưng sắc bén bản đến hướng cạnh của.

Lâm Bắt Nhiễm cứ như vậy cứng đờ ở cạnh cửa, cửa phòng này không khóa kín, cô mới vừa vươn tay đây ra một chút, liền thấy một màn bên trong.

Trương Hàn và Nhiễm Nhiễm đang năm trên giường, đang. hôn hừng hực.

“Em họ, sao em lại tới đây?” Nhiễm Nhiễm hết sức xấu hồ, nhanh chóng che quân áo của mình ngôi dậy.

Trương Hàn bị cắt ngang rất không vui, hắn nhìn về phía Lâm Bát Nhiễm: “Trước khi vào không biết gõ cửa sao?” Lâm Bát Nhiễm tự biết đuối lý, nhanh chóng nói: “Xin lỗi, tôi không thấy gì cả, hai người cứ tiếp tục”

Nói rồi Lâm Bát Nhiễm đóng cửa phòng lại.

Trương Hàn: “..”

“Anh Hàn” Nhiễm Nhiễm mò tay lên, ôm lấy vòng hông lớn của hắn, nóng bỏng nhìn hắn.

Trương Hàn đột nhiên không còn hứng thú, hắn dịu dàng nhìn Nhiễm Nhiễm trong ngực: “Nhiễm Nhiễm, em tịnh dưỡng thêm một khoảng thời gian nữa, chúng ta còn nhiêu thời gian”

Nhiễm Nhiễm cảm thấy hắn vô cùng săn sóc dịu dàng, giờ khắc này cô ta cảm giác mình là người phụ nứ hạnh phúc: nhất trên đời này: “Dạ được”

Trương Hàn ôm Nhiễm Nhiễm, ánh mát lại nhìn về phía phương hướng Lâm Bất Nhiễm vừa đi khuất.

Lậm Bát Nhiễm không ngờ mình sẽ cắt ngang chuyện tốt của hắn cùng Nhiễm Nhiệm, trong đầu cô hiện ra một màn vừa rội, Trương Hàn đang hôn Nhiễm Nhiễm.

Nhớ tới trước đây hẳn cũng thích hôn mình, Lâm Bát Nhiễm đã cảm thấy bần chết, nước chua vừa rôi kiêm nén xuống lại trào lên, muốn ói. Hiện tại lòng cô nóng như lửa đốt, không biết nên thế nào đề có được que thử thai, cũng không biết có phải thật sự mang thai không.

Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng cô môn đột nhiên bị mở ra.

Lâm Bát Nhiễm ngắng đầu nhìn lên, Trương Hàn đã tới.

Hắn đã thật lâu chưa tới phòng cô ừ lúc Nhiễm Nhiễm trở về, đây là lần đầu tiên hắn qua đây. Hắn tới làm gì?

Trương Hàn đi đến, sau đó tiện tay khép cửa phòng lại, còn khóa trái.

Bởi vì động tác như vậy của hắn mà Lâm Bát Nhiễm sợ đến đứng phất dậy, cô phòng bị nhìn hắn chằm chăm: “Anh tới chỗ tôi làm cái gì, Nhiễm Nhiễm không cần anh ở bên nữa sao?”

Trương Hàn nhìn Lâm Bát Nhiễm: “Em mở miệng ngậm miệng tất cả đều là Nhiễm Nhiễm, Lâm Bát Nhiễm, em là Thực sự ước gì tôi đến bên Nhiễm Nhiễm, hay là nói em đang ghen?”

Ghen?

Mơ đấy à?

Lâm Bắt Nhiễm chỉ mong hẳn xem mình là người chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.