Chương trước
Chương sau
Kiều Lan không ngờ Lâm Bất Nhiễm dám động thủ, ả phản ứng kịp, nhanh chóng dùng móng tay thật dài chộp tới cô Lâm Bật Nhiễm.

Trên cổ Lâm Bất Nhiễm liền bị cạo ra mấy vết máu, thế. nhưng cô cũng không hiền, cô lập tức níu lấy mái tóc dài của Kiều Lan, hai người lăn xuông đất đánh nhau.

Mặc dù nơi đây mỗi ngày đều diễn cung tâm kế, thế nhưng như vậy ầu đả vẫn là làn đầu tiên, mây mỹ nhân cũng xem choáng váng, liên nói ngay: “Đừng đánh nữal”

“Người đậu, mau đến đây, Lâm Bất Nhiễm biến thành mụ điên rồi, mau chóng đuổi cô ta ra ngoài!”

Họ muốn nhân dịp này cơ hội hoàn toàn đánh đuổi Lâm Bất Nhiễm.

Nơi đây đã loạn cào cào, lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp không vui: 'Các cô đang làm cái gì?” Trương Hàn đã trở về.

Trương Hàn ngày hôm nay toàn thân áo đen, chân đạp giày đen đứng trên thảm đỏ, tư thê cao cao tai thượng hoàn toàn chính là một đề vương.

Đám mỹ nhân nhanh chóng chỉ Lâm Bắt Nhiễm: “Hàn Vương, anh nhìn cô ta gây chuyện chưa kìa, cô ta dám chạy tới đây đánh em Kiều Lan!”

Trương Hàn thấy được Lâm Bát Nhiễm đã lâu chưa gặp, chấm đỏ trên mặt cô cũng chưa tiêu trừ, hiện tại tăng thêm. vết thuowg mới, tóc còn rất mất trật tự, thật sự như... người quái dị

Thế nhưng Lâm Bất Nhiễm hiện tại ngồi cưỡi lên trên người Kiều Lan, gặt gao đè Kiều Lan kiêu ngạo ở dưới thân, dáng vẻ hung hãn đó làm cho đôi mắt cô tỏa ra ánh sáng lung linh, trong vẻ cáu kỉnh có một khí chất rất đặc biệt.

Lúc này quản gia tiền lên tách hai người ra, Kiều Lan “huhu” một tiếng trực tiếp nhào vào trong lòng Trương Hàn: “Hàn Vương, anh cần phải thay em làm chủ, tất cả mọi người thấy được, cái này Lâm Bắt Nhiễm không nói lời nào trực tiếp nhào tới đánh em, cô ta đánh em đau quá, chỗ này, chỗ này, còn có chỗ này của em đêu bị thương, Hàn Vương, anh xem ~ Kiều Lan nhăn nhó làm nũng.

Lâm Bắt Nhiễm nhanh chóng nhặt hộp quà trên đất lên, bảo. vệ đồ Mạc Họa tặng cô vào trong lòng, cô ngâng đầu nhìn về phía Trương Hàn.

Trương Hàn vươn tay ôm Kiều Lan, võ vô vai ả: “Được rôi

không sao, tôi sẽ làm chủ cho em”” *Trương Hàn trước mặt người ngoài sẽ xưng hô với đám mỹ nhân trong cung là tôi “Cảm tạ Hàn Vương, Lâm Bất Nhiễm này chắc là thất sủng lâu lặm nên hóa điện rôi, Hàn Vương,

em rất sợ đó ~ Kiều Lan tiên vào trong lòng Trương Hàn. Trương Hàn từ trên cao nhìn Lâm Bắt Nhiễm chật vật, hẳn trước đây thật đúng là nhìn không ra cô có khí phách đánh nhau.

Không nghĩ tới cô cũng sẽ đánh nhau với người phụ nữ khác.

“Lâm Bắt Nhiễm, em thực sự là không có chút quy tác nào cả, em coi nơi này là cái gì, chợ bán cá sao?”

Trương Hàn không vui khiển trách.

Lâm Bắt Nhiễm: “Là cô ta lấy đồ của tôi!”

“Hàn Vương, một cái hộp mà thôi, em thấy cái hộp ấy tinh xảo nên mới lấy, Hàn Vương, anh tặng cái hộp kia cho em đi!" Kiều Lan còn muốn cái hộp kia.

Trương Hàn nhìn thoáng qua cái hộp trong ngực Lâm Bất Nhiễm: “Người nào tặng cho em?”

Lâm Bát Nhiễm ăn ngay nói thật: “Họa Họa tặng tôi, tôi định cho em tôi xem, nêu như cái hộp này bị người khác lấy được, tin tưởng cũng Sẽ mang đền cho anh phiên toái”

Đồ liên quan đến Mạc Họa cùng Thượng Quan Mặc, Trương Hàn hoàn đnnh chính xác không muôn chạm đến, nhưng hắn khế cười nói: “Lâm Bắt Nhiễm, hiện tại cho em hai lựa chọn, thứ nhất, đưa cái hộp cho Kiều Lan, thứ hai, hiện tại xin lỗi Kiều Lan!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.