Lâm Bát Nhiễm mở cửa phòng, đi ra ngoài.
Trương Hàn quả nhiên đã trở về, người làm nữ kéo ra cổng lớn, bóng người anh tuấn xuất hiện trong tâm mát.
Đám mỹ nhân đều ở đây, ai nấy đều hận không thể nhào vào. trong người hắn, còn ỏn ẻn kêu: “Hàn Vương, anh đã về rồi. Trương Hàn không có biểu cảm gì.
Lâm Bắt Nhiễm đi xuống cầu thang, lúc này có mỹ nhân mất tỉnh lập tức liền phát hiện cô: “a” một tiếng thét chói tai vang lên: “Mọi người mau nhìn, mau nhìn mặt cô ây bị sao kìa?” Ánh mắt của mọi người“xoát” một cái đều rơi vào trên mặt Lâm Bắt Nhiễm, kỳ thực họ đã sớm ngóng trông có thẻ thầy một màn như vậy, hiện tại trong lòng họ đã mở nhạc nở. hoa, nhưng mặt ngoài còn phải giả vò ra như rât kinh ngạc rất khiếp sợ.
*A, mặt của cô ấy làm sao vậy, sao lại nổi nhiều mẫn đồ như vậy?”
“Mặt cô ấy có phải đã bị hủy rồi hay không?”
“Hủy mặt không đáng sợ, nếu như là bệnh truyền nhiễm gì mới đáng SỢ, chúng ta đều sẽ bị lây bệnh”
Đám mỹ nhân nhao nhao lui về phía sau, dường như đã xem Lâm Bắt Nhiễm thành virus lây cho họ.
Ánh mắt Trương Hàn cũng rơi vào trên mặt Lâm. Bất Nhiễm, ánh mắt hẳn lúc này trầm xuống,. nhắc chân dài đi lên trước: “Lâm Bất Nhiễm, mặt em làm sao vậy?”
Lâm Bất Nhiễm giả bộ không biết sờ sờ mặt mình: “Mặt của tôi làm sao ư, tôi không biết”
Trương Hàn lôi cánh tay cô dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3328622/chuong-3025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.