Chương trước
Chương sau
Lâm Bắt Nhiễm còn chưa đi ra khỏi cảm xúc bi thương lúc này càng tăng thêm chán ghét, tên Trương Hàn đó môi đêm lật bài không tính, còn muôn đi tắm rửa thay quân áo, xem ra thật sự muôn xuyên về cô đại làm vua mài Lâm Bắt Nhiễm đi qua một mối tình đi từ kết hôn đến ly hôn nên cũng rất tuyệt vọng, cũng cho là mình chắc chỉ có thê sông như vậy, nhưng bây giờ cô lại hừng hực ý chí chiên đầu, cô không muôn khuât phục vận mệnh nữa.

Cô muốn trốn khỏi nơi đây.

Cho dù không thê trồn thoát, cô cũng muốn làm một phi tần bị đày vào lãnh cung, chứ không phải mỗi đêm đều bị người đàn ông Trương Hàn này làm buôn nôn.

Từ lúc cô vào đây, hắn gần như mỗi tối đều ngủ lại phòng cô

“Để quần áo xuống đi”

Bởi vì Lâm Bất Nhiễm tại được sủng ái, cho nên tất cả đãi ngộ đều là cao cấp nhất, ngay cả người làm nữ cũng rật là cung kính với cô: “Vâng, Lâm tiểu thư, tôi châm bồn nước. cho co.

Người làm nữ vào phòng tảm, Lâm Bắt Nhiễm đang nghĩ cách, lúc này cô đột nhiên cảm thây phía dưới nóng lên, kì kinh của cô đã Ổn tới.

Thật tốt quá, cô tới tháng rồi!

Đây coi như là chuyện vui vẻ nhật trong \ khoảng thời gian này của cô, cô có thể thanh tịnh vài ngày, không cần hầu hạ hãn

Trương Hàn trở về rất khuya, hắn mỗi ngày đều phải bận rộn làm việc, sau khi trở về hắn đi thẳng đến phòng Lâm Bắt Nhiễm.

Đẩy cửa ra, trong phòng bật đèn ngủ, Lâm Bắt Nhiễm choàng áo khoác trắng đứng trước cửa số sát đất, khí chất dịu dàng ấm áp, giống như là làn gió xuân trong trẻo tháng. ba, môi khi Trương Hàn mệt mỏi trỏ về, thấy cô ngồi ở trên thảm an tĩnh vẽ vời, hoặc đứng lặng như vậy, hắn đều cảm thấy uê oải một thân đều bay sạch, toàn bộ tinh thần đều được tỉnh lọc.

Hắn chưa từng có cảm giác như vậy với bất cứ người phụ nữ nào, chỉ có cô Lâm Bát Nhiễm.

E rằng người dịu dàng ấm áp sẽ có mi lực như vậy! Kẻ như vân luôn vẫn nằm trong liệt ngục và hắc ám như Trương Hàn, được Lâm Bát Nhiễm hâp dân, phảng phát chính là chuyện đã được định trước trong sô mệnh.

Trương Hàn sãi bước đi tới, từ phía sau ôm cô vào trong lòng: “Nghĩ gì mà mắt hồn như thê?”

Lâm Bất Nhiễm cũng nắm rõ tính cách của hắn, hắn ăn mềm không ăn cứng, nếu ai trả treo với hắn, hắn có thê gõ vỡ khớp xương người kia.

Cô cũng đã từng bị hãn gõ nát.

Lâm Bát Nhiễm không muốn lại chịu khổ như thê, cô hiện tại rất yêu bản thân, yêu mình mới có năng lực yêu người khác, cho nên cô thả lỏng cơ thê nói: “Hôm nay tôi đi gặp em tôi, thế nhưng em tôi dường như đã ở bên Quân Vô Song rồi. Trương Hàn chôn khuôn mặt tuần tú vào trong mái tóc dài của cô ngửi vài cái, mùi hương trên người cô làm cho hắn mê muội: "Ừm... chuyện em vợ và Quân Vô Song ở bên nhau là ván đã đóng thuyên rôi.”

Ngay cả Trương Hàn cũng nói như vậy, Lâm Bât Nhiễm đã biết, chuyện này đã không cách nào vấn hôi.

Lúc này tay Trương Hàn bắt đầu không thành thật: NEu rồi à? Trên người thơm như vậy”

“Đương nhiên tắm rồi” Nói xong Lâm Bât Nhiệm xoay người, giơ hai tay lên ôm cổ hắn, nhảy mắt nói: “Anh còn chưa tắm nhỉ! Có muốn... tôi hàu hạ anh tắm rửa hay không?”

Hai mắt Trương Hàn sáng ngời, thực sự là được yêu thương mà sinh lo sợ, xưa tới nay cô đối với hắn vẫn không lạnh không nhạt, chưa từng chủ động đón ý như vậy, mặc dù cô không từ chôi, nhưng đêu là bị động.

Ngày hôm nay thực sự là lần đầu tiên, cô muôn hầu hạ hắn tắm rửa.

Trương Hàn bắt lại tay cô đặt ỏ bên môi hồn một cái: “Hôm nay tâm trạng em sao lại tốt như vậy, có phải đang đùa với †ôi hay không?”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.