Chương trước
Chương sau
Lời này vừa ra, trong lòng Mạc Họa bị đâm đau nhói, cô cũng yêu con mà, thế nhưng cô không có cách lựa chọn nào. khác, anh vĩnh viên không biết trong khoảng thời gian này cô đã trải qua dày vò như thê nào, thông khổ nhật khó chịu nhất cũng chỉ mình cô chịu Viền mắt trắng nõn của Mạc. Họa lúc này đỏ lên.

Thượng Quan Mặc thây cặp mắt xinh kia đã dâng lên một tâng hơi nước, ướt nhẹp giồng như sắp khóc, trái tim anh tê rân, vừa đau vừa ngứa.

Anh cúi đầu, lại hôn cô.

“Thượng Quan Mặc!”

“Đừng nhúc nhích! Nếu như cô cử động nữa, tôi cũng không : thê cam đoan CÓ thể tổn thương đến con hay không” Anh trầm giọng uy hiếp.

Con ngươi Mạc Họa co rụt lại, thực sự không dám phản kháng nữa.

Thượng Quan Mặc đè nặng hôn oô, ngón ty: thuần thục đi tới áo ngủ, cởi cúc áo của cô.

“Thượng Quan Mặc!” Cô nóng nảy gọi tên anh.

“Kêu la cái gì, đừng có kêu” Cô sắp kêu cả hồn anh ra rồi. Mạc Họa nóng nảy đè bàn tay anh xuông.

Thượng Quan Mặc hắt tay cô ra, động tác cởi áo cũng biên thành không kiên nhãn, trực tiếp thô bạo giật ra mấy cúc áo của cô: “Biết rồi, em phối hợp một chút, tôi có chừng mực” Mạc Họa cũng không biết anh có ý gì, cô rất sợ.

Anh muốn làm gì?

Mạc Họa đỏ mặt: “Không muốn!”

“Mạc Họa, tôi là chồng em, tôi muốn thì em không thể phản kháng.

Thượng Quan Mặc đen mặt Tay GÓI, giọng nói bá đạo không cho phép cãi lời.

Mạc Họa cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hung hăng nhìn anh chảm chằm.

Thượng Quan Mặc cũng cảm giác mình đang làm chuyện xâu, anh vươn tay che mắt cô: “Nhằm mắt lại, không cho. phép nhìn tôi”

“Thượng Quan Mặc, em ghét anh”

Mạc Họa xâu hồ giận dữ nói.

Thượng Quan Mặc hôn cô: “Cô cứ việc ghét, tôi vui là được” I6 blog Khi xong xuôi tât cả, Mạc Họa năm nghiêng, dùng chăn che mình thật chặt, không đề ý đến người đàn ông nào. đó.

Thượng Quan Mặc lười biếng dựa, vào đâu giường, trong mặt mày tuần mỹ đều là vẻ gợi cảm cùng chán chường sau khi phóng túng, anh chồng một gồi, cô tay bền chắc khoát lên trên đầu gôi, đột nhiên muốn hút điều thuốc.

Đều nói xong việc hút một điều thuốc, sông như thân tiên.

" Gần nhát anh rát hay hút thuốc, cho nên anh định vươn tay cầm điều thuốc.

Thế nhưng rất nhanh anh liền dừng lại, bởi vì Mạc Họa hiện tại đang mang thai, anh căn bản không thê hút thuốc, cũng không thê đề con anh chịu khói thuốc độc hại được!

Anh đứng dậy đi tắm, sạu đó cầm theo một cái khăn lông âm đi ra, anh giúp Mạc Họa lau tay.

Mạc Họa mở mắt ra, tức giận quặng gỗi đầu nện lên khuôn mặt tuân tú ây.

Thượng Quan Mặc cũng không tránh, vốn chính là anh làm sai, anh nguyện ý bị trừng phạt: “Mạc Họa, bác sĩ nói phụ nữ có thai không thể nỏi giận, đối với thai nhi không tôt”

Mạc Họa hừ một tiếng: “Bác sĩ còn nói chúng ta không thê làm chuyện ấy,tại sao anh không nhớ kỹ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.