Lời này vừa ra, trong lòng Mạc Họa bị đâm đau nhói, cô cũng yêu con mà, thế nhưng cô không có cách lựa chọn nào. khác, anh vĩnh viên không biết trong khoảng thời gian này cô đã trải qua dày vò như thê nào, thông khổ nhật khó chịu nhất cũng chỉ mình cô chịu Viền mắt trắng nõn của Mạc. Họa lúc này đỏ lên.
Thượng Quan Mặc thây cặp mắt xinh kia đã dâng lên một tâng hơi nước, ướt nhẹp giồng như sắp khóc, trái tim anh tê rân, vừa đau vừa ngứa.
Anh cúi đầu, lại hôn cô.
“Thượng Quan Mặc!”
“Đừng nhúc nhích! Nếu như cô cử động nữa, tôi cũng không : thê cam đoan CÓ thể tổn thương đến con hay không” Anh trầm giọng uy hiếp.
Con ngươi Mạc Họa co rụt lại, thực sự không dám phản kháng nữa.
Thượng Quan Mặc đè nặng hôn oô, ngón ty: thuần thục đi tới áo ngủ, cởi cúc áo của cô.
“Thượng Quan Mặc!” Cô nóng nảy gọi tên anh.
“Kêu la cái gì, đừng có kêu” Cô sắp kêu cả hồn anh ra rồi. Mạc Họa nóng nảy đè bàn tay anh xuông.
Thượng Quan Mặc hắt tay cô ra, động tác cởi áo cũng biên thành không kiên nhãn, trực tiếp thô bạo giật ra mấy cúc áo của cô: “Biết rồi, em phối hợp một chút, tôi có chừng mực” Mạc Họa cũng không biết anh có ý gì, cô rất sợ.
Anh muốn làm gì?
Mạc Họa đỏ mặt: “Không muốn!”
“Mạc Họa, tôi là chồng em, tôi muốn thì em không thể phản kháng.
Thượng Quan Mặc đen mặt Tay GÓI, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3328589/chuong-3002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.