Chương trước
Chương sau
Bọn họ đang đánh được tiền nên cao hứng, lôi kéo Trương Hàn không để Trương Hàn đi.

“Đi đi đi, ai thâu đêm với các cậu, tôi cũng phải về” Trương Hàn câm áo khoác mình cũng bỏ đi

Máy công tử ca hai mặt nhìn nhau, gì vậy trời, hiện tại là thế. nào, tất cả bọn họ vê nhà tìm vợ chơi sao?

Từ lúc nào lưu hành trào lưu "vợ quản nghiêm' thế kia? Mạc Họa, miễn cưỡng lại ăn vài miếng, sau đó tắm xong lên giường ngủ sớm.

Rất nhanh, phía ngoài trên sân cỏ có hai luồng đèn: pha chiếu đến, Thượng Quan Mặc về nhà.

Người làm nữ nhanh chóng mở ra công biệt thự, cung kính đôi giày cho Thượng Quan Mặc: “Chủ nhân, ngài đã trở vê” Thượng Quan Mặc một thân mặc áo khoác mỏng, đầu vai nhuộm phong Sương. buổi khuya, anh ngâng đâu, nhìn vê phía trên lầu, cửa phòng vẫn đóng chặt.

“Phu nhân đâu, có phải đã sớm ngủ rồi không?” Anh thập. giọng hỏi.

“Đúng vậy chủ nhân, phu nhân đã sớm ngủ nôi”

“Ừ” Thượng Quan Mặc nhắc chân dài lên lầu.

Đây cửa phòng ra, bên trong bật ngọn đèn ngủ, yên tĩnh lại âm áp, cõi lòng phiêu bạt đã lâu của Thượng Quan Mặc tại giờ: khắc này an định xuống, tất cả ôn ào của thế giới đều cách anh đi xa, đây đại khái chính là cảm giác về nhà.

Trên giường có một bóng người năm co ro, trong không khí phảng phát ‹ đều là hơi thở trong veo của cô, chỉ mỗi điều này đã khiến anh sinh lòng quyền luyến.

Anh không phải không thừa nhận, anh đã sóm muôn về nhà rồi.

Bên ngoài xa hoa truy lạc chỉ làm anh cảm thây mệt mỏi rã rời cùng chán ghét.

Anh cũng nhớ cô.

Rất nhớ rất nhớ.

Thượng Quan Mặc nhẹ nhàng đi lên trước, Mạc Họa nằm nghiêng, CỤ biết có phải cô thầy ác mộng hay không, mi tâm khi thì vặn chặt, dáng vẻ uất ức như nai con bị thương. Thượng Quan Mặc vươn tay, đầu ngón BỊ rơi trên khuôn mặt Hi nhắn ây.

Da thịt mịn màng ấm áp trượt trong lòng bàn tay anh, anh yêu thích không buông tay vuôt ve một lúc lâu.

Rất nhanh, ánh mắt của anh rơi vào trên bụng cô, cô nới mang thai, bụng dưới vân là bình thường, cũng không nhô ra.

Anh chậm rãi đưa tay lên, ở nơi này dựng dục đứa con của anh và cô.

Đây thật sự là một cảm giác kỳ diệu không cách nào diễn tả nên lời

Thượng Quan Mặc không khỏi động lông, anh ngôi xuống, sau đó cúi người, một nụ hôn êm ái liền rơi vào trên trán cô. Trong lúc ngủ mơ Mạc Họa dường như cảm giác, được gái gì, cô nỉ non lên tiếng: "Chồng ơi.” Cô ở trong giấc mộng gọi “chồng ơi”. Trái tim Thượng Quan Mặc lúc này mềm mại rồi tinh rồi mù, anh dời môi mỏng xuống, xẹt qua hai mắt cô, chiêc mũi, sau đó rơi vào trên đôi môi đỏ mọng.

Anh hôn cô.

Vôn dĩ anh hôn rât khắc chê, động tác cần thận từng li từng tí, rất sọ đánh thức cô, thê nhưng. không biết làm Sao vậy, anh dân dần không khống chế được, luôn cảm giác không đủ.

Thực sự không đủ, anh muốn dùng lực một chút.

Ngón tay Thượng Quan Mặc xuyên vào mái tóc đen của cô, hung hãng hấp thu hương vị ngọt ngào của cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.