Thượng Quan Mặc vươn tay ôm cô: “Vợ, em như thê làm anh cũng không muốn đi, anh bảo Thập Nhật Xanh đôi lịch trình vậy, ngày hôm nay anh không muôn ra ngoài, chỉ muôn ở bên em và Tiểu Diệp Diệp thôi.”
Mạc Họa nhanh chóng đầy anh ra, còn giơ tay chào anh: “Chồng Ơi, anh đi nhanh một chút đi! Không cho phép lười biếng, đừng quên, anh còn phải lâm tiền nuôi em và Tiểu Diệp Diệp äy.
“Vậy anh ởi nhé”
“Dạ”
Thượng Quan Mặc đi tới chiếc xe sang trọng trên sân cỏ. Bóng lưng anh dân dân khuất xa, Mạc Họa đứng ở dưới cột đèn cung đình nhìn xuống thân ảnh anh càng lúc càng xa, đột nhiên đỏ cả vành mắt, đây là một lần cuối cùng cô tiễn anh.
Anh đứa ngốc này, còn cái gì cũng không biết, anh không biết lần từ biệt chính là vĩnh biệt.
Hai tay xuôi ở bên người Mạc Họa siết thành quyên, cô dùng hệt khí lực toàn thân khắc chế. bản thân, đừng gọi.
anh, đừng đuổi theo anh, đừng để cho anh quay đầu.
Cứ như vậy lặng lặng tiễn anh rời đi.
Thập Nhất cung kính kéo ra cửa sau xe, Thượng Quan Mặc ngôi xuông, xe sang trọng vội vã lao đi.
Thượng Quan Mặc xuyên qua kính chiêu hậu nhìn Mạc Họa, Mạc Họa đứng ở nơi đó vẫn chưa đi, cô vẫn si ngốc nhìn anh.
Trong lòng Thượng Quan Mặc mềm nhữn, đông thời anh lại
có một cảm giác rất bất an, giông như chuyện gì không tốt sắp xảy ra.
Lúc này Thập Nhất nói: “Chủ nhân, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3328407/chuong-2992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.