Chương trước
Chương sau
“Thật tốt quá! Thật sự là quá tốt!”

Thượng Quan Mặc Nhất ôm Mạc Họa Vào trong lòng, anh ôm xốc Mạc Họa cách mặt đất, vui sướng xoay vài vòng: “Vợ ơi, em thực sự quá tuyệt vời, sao em lại mạng thai được chứ, sao em lại giỏi thê chứ!”

Thời khắc này Thượng Quan Mặc hạnh phúc vui vẻ giỗng như một đứa trẻ.

Tâm trạng Mạc Họa cũng theo đó khá hơn, cô vội vàng nói: “Chồng, anh mau thả em xuông: “Đúng đúng đúng, bây giờ em đang ng thai, anh không thê siết bụng ” Thượng. Quan Mặc đề Mạc Họa xuốiT còn vội vã cuống cuồng xoa xoa cái bụng của cô.

Bác sĩ nói: “Hiện tại đừng vui quá sớm, cơ thể vợ anh rât suy yêu, phản ứng mang thai cũng rất lớn, nếu quyệt định giữ đứa bé này, vậy phải giữ thai cho tốt”

Thượng Quan Mặc đắm chìm trong, hạnh phúc. làm bố cũng không chú ý tới câu “giữ lại đứa bé” của bác có ý gì, anh dùng lực gật đầu: ,lôi biết rồi, yên tâm, tôi sẽ làm tốt.”

"Vậy thì tốt rồi”

¡” Bác sĩ đi.

Thượng Quan Mặc còn cảm giác mình HHP đang năm mơ, anh kéo tay Mạc Họa đặt trên khuôn mặt tuần tú của mình: “Họa Họa, em đánh anh một cái đi! Để anh xem thử mình có phải đang năm mơ không?”

Mạc Họa bị chọc cười, cô không đánh mặt anh, khuôn mặt tuân tú này ai lạm cam lòng cho đánh chứ.

Mạc Họa đi tới lỗ tại anh dùng sức nhéo một cái: “Chồng, đau không?”

Shhh.

“Vợ ơi, đau”

“Vậy chồng thấy là đang nằm mơ sao?”

“Không phải, đây là thật” Thượng Quan Mặc lại ôm Mạc Họa vào trong ngực, lần này động tác anh ẩn nhãn khác chế vô. cùng cần thận, chưa dám đụng tới bụng cô: “Họa Họa, cám ơn em, trước đây anh không có gia đình, sau khi gặp em, là em cho anh một mái âm”

Viền mắt trắng nõn của Mạc Họa lúc này đỏ lên, cô không.

† đợi cô và con sau khi rời đi, BNH sẽ biến thành thế nào. Đều nói người đi trước hạnh phúc, bởi vì tất cả thống khổ. đều đê lại cho người ở lại.

Cô không những đi một mình, còn mang theo con đi, đây đối với anh là tàn nhãn cỡ nào.

Anh mới vừa có một mái ấm, mà chẳng mái ấm này lại sụp đề.

Mạc Họa chôn khuôn mặt vào trong lồng ngực âm áp của anh: “Đứa ngóc, em và con sẽ vân ở bên anh, sẽ luôn ở bên” “Ư, vợ, em ngàn vạn lần đừng rời bỏ anh, em và con chính là mạng của anh, nêu như không có hai mẹ con, anh sẽ không sông nủi..

Mạc Họa dùng tay che kín miệng anh, không cho anh nói lung tung: “Chồng, đừng nói lời như vậy, cho dù có một ngày em và con rời đi, anh cũng: phải sông tốt. Hơn nữa, em và con sẽ không rời đi, bởi vì... có một người chông vừa đẹp trai vừa tốt nhừ vậy , một khi em đi, nhất định sẽ có rất nhiều. cô gái tốt muốn cướp, em cũng không muôn chia sẻ chông mình cho những người phụ nữ khác” : Cô nửa đùa nủa thật lại thêm chất giọng hòn dỗi làm cho mặt mày Thượng Quan Mặc dịu dàng, anh cầm Ð Mạc Họa vào trong lòng bàn tay của mình, sau đó xuyên vào, cùng cô mười ngón tay đan chặt.

Anh nhẹ giọng nói: “Vợ ơi, chồng SÉ không có người khác, mãi mãi không.”

Anh nói không có người khác, mãi mãi cũng không có. Trái tim Mạc Họa rất ích kỷ, cô hy vọng Thượng Quan Mặc vĩnh viên chỉ thuộc về KÌN bất kế là bây giờ hay là tương lai. Nếu như tương lai cô chết, cô cũng muôn anh khắc ghi cô thời thời khác khắc.

Thế nhưng, một mình anh lại quá thống khổ, quá cô đơn, nêu có một cô gái tốt hơn cô thương anh, cô đại khái cũng. Sẽ rât vui mừng.

Cho nên, Mạc Họa mâu thuần như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.