Chương trước
Chương sau
Àm.

Bên trong vang lên một tiếng rất lớn, là Thượng Quan Mặc giận dữ đạp đổ rất nhiều thứ Thanh Thanh tuy là trong lòng vui vẻ, thế nhưng cô ta cũng rất hô nghị, Thượng Quan Mặc và Mạc Họa sao lại tụ dựng cãi nhau, trong này có phải có cái gì mờ ám hay không?

Thanh Thanh đi vào phòng, chỉ thây Thượng Quan Mặc. chồng hông lưng đứng trước cửa số, trong phòng một mảnh hỗn độn, gương mặt anh tuần u ám, lồng ngực tráng kiện cũng đang thở gập, chác là cơn tức giận vừa rôi vẫn chưa tiêu tan, cả người anh đều viết câu "đang cãi nhau, người lạ đi qua chớ tới gân”.

Thanh Thanh đi lên trước, nhỏ giọng sợ hãi hỏi: “Chủ nhân, anh và Mạc tiểu thư làm sao vậy, sao đột nhiên lại cãi nhau?”

Thượng Quan Mặc không đề ý tới cô ta.

Thanh Thanh đã quen với việc bị coi thành không khí, cô ta chau mày: “Chủ nhân, anh đừng tức giận, tôi cảm thấy Mạc tiểu thử quá yêu anh, cho nên mới không thể chịu đựng những cô gái khác: bên cạnh Anh tôi cũng biết Mạc tiêu thư không thích KH tôi.

“Nhưng tình yêu của Mạc tiểu thư quá bá đạo, khiến người †a kiềm nén hít thở không thông, ham muốn kiểm soát của cô ây với anh quá mạnh, người bình thường đều chịu không nỗi cô ấy quản chế như thê”

“Nếu như anh cứ dung túng cô ấy, tôi cảm thấy Mạc tiểu thư sẽ chỉ càng trầm trọng thêm...

Thượng Quan Mặc quay đầu nhìn Thanh Thanh, mặt không thay. đổi mập máy đôi môi mỏng: “Cô là thứ gì, có tư cách gì phê bình cô ấy?”

Thanh Thanh: “. Thượng Quan Mặc cầm áo khoác, rời khỏi nơi này.

Thanh Thanh không còn gì đề nói, không nghĩ tới kê khích bác ly gián của cô ta chỉ đổi tới Thượng Quan Mặc châm chọc, ý tứ của Thượng Quan Mặc rất rõ ràng, cô ta căn bản cũng không thể so với Mạc Họa.

Nhưng Thanh Thanh cũng an lòng một ít, Thượng Quan Mặc và Mạc Họa không giỗng như giả bộ, xem ra hai người thực sự cãi nhau.

Mạc Họa đã vài ngày chưa về, Thượng Quan Mặc cũng không về, mồi ngày Thanh Thanh đều hầm canh đưa cho. Thượng Quan Mặc.

Cô ta cảm thấy cơ hội này vô cùng tốt, cô ta có thê thừa lúc. vãng mà vào.

Thê nhưng Thượng Quan Mặc căn bản không cho cô ta cơ hội tới gân, cô ta nghe nói Thượng Quan Mặc môi tôi đêu lưu luyên ở quán bar, ở bên ngoài mua say.

Thanh Thanh lúc này chạy tới quán bar, cô ta đứng ở ngoài phòng khách xa hoa chứng kiên Thượng Quan Mặc, anh cùng Trương Hàn còn có vài vương tôn công tử ở đó đánh bài.

Trong tay Thượng Quan Mặc kẹp một điêu thuôc, thây không rõ thần sắc trên mặt anh, nhưng giữa làn khói trắng lượn lờ có thể thây mi tâm anh đang chau chặt.

Thanh Thanh không khỏi có chút sỉ mê, cô ta chưa từng thấy Thượng Quan Mặc hút thuốc, không nghĩ tới Thượng Quan Mặc hút thuộc sẽ đẹp trai như vậy.

Người đàn ông luôn sạch sẽ thanh bân lại lộ ra vài phần ‹ chán chường phóng túng, thật sự rất quyền rũ.

Trương Hàn có ở đây, hắn đang hút thuôc, bên trong chướng khí mù mịt.

“Em vợ, cậu thực sự chia tay với Mạc Họa sao, cậu đành lòng bỏ vị tiểu Công chúa kia rồi à?” Trương Hàn cười hỏi. Thượng Quan Mặc không vui liếc Trương Hàn.

Trương Hàn nhanh chóng đổi giọng: “Được, chia tay rồi thì tốt, cậu cùng Mạc Họa đều đã bên. nhau nhiều năm nội, tình cảm dù có tốt đến đâu cũng dàn phai nhạt. Theo tôi thấy, đàn ông không nên dập đầu chết trên một cành hoa, bên ngoài mỹ nữ còn nhiều mà, đêm nay cậu cứ tùy ý gọi, anh rễ bao tất”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.