Chương trước
Chương sau
Lê Hương gật đầu: “Vậy được rồi, nêu con đã quyết định, bỗ và mẹ còn anh cả con nữa nhất định sẽ toàn lực ủng hộ con.

Lê Hương cùng Mạc Tuân vẫn là bậc bố mẹ › sáng suốt, trên đường nhân sinh mỗi một lựa chọn họ đều sẽ cho. Mạc Họa tự mình quyết định, họ chỉ là chỉ dẫn khi cần và toàn lực ủng hộ con.

Mẹ, thế nhưng có một chuyện khó giải quyết, khi đó con trúng mị thuật Giao Nhân tộc, hạ Đoạn Trường Thảo lên Thượn Quan Mặc, hiện tại Đoạn Trường Thảo trong cơœ

thể anh ây vôn cũng không tây sạch, ngược lại.

thường Xuyên phát tác, tUY, anh ây không nói tình huống cụ thể cho con biết, thế nhưng con cảm thấy tình A1 trạng cơ thê anh ấy nhất định rất tệ.

Lê Hương như có điều suy nghĩ: “Kỳ thực mẹ cũng rất tò mò, theo lý thuyết người trúng Đoạn Trường Tin chác chăn phải chết, Thượng Quan Mặc có thê sông qua năm năm đúng là không dễ dàng”

“Me, có cách nào có thể trị tận gốc chất độc của Đoạn Trường Thảo không ạ?”

“Các con trước hệt bắt được kẻ sử dụng mị thuật Giao Nhân với con, Đoạn Trường Thảo có rất nhiều loại, mẹ cân biết nó là loại nào, phân tích một chút độc tính bên trong, như vậy mẹ mới có thê xem thử có cách nào trị độc trong người Thượng Quan Mặc hay không”

Hai mắt Mạc Họa sáng ngời, cô chưa từng hoài nghỉ y thuật của mẹ, cô đã thấy được tìa sáng hy vọng.

“Dạ mẹ, con ngay bây giờ sẽ nói với Thượng Quan Mặc, để anh ây giúp con tra” Mạc Họa xoay người định đi. “Họa Họa!” Lê Hương một bả kéo lại tay Mạc Họa.

“Mẹ, sao vậy ạ?”

Lê Hương thương yêu gõ đâu Mạc Họa: “Con gái đúng là lớn rồi, không giữ được nữa, trong mắt con chỉ có Thượng Quan Mặc lế nào không có gia đình nữa à, mới vừa gặp. mặt liền định rời đi, ở lại ăn bữa cơm với bô mẹt”

Yêu cầu này một chút cũng không quá đáng, Mạc Họa không còn cách nào từ chối, cô gật đâu: “Dạ”

Mạc Họa tâm trạng tốt, chỉ cần nghĩ đến Thượng Quan Mặc được cứu, cô ăn tận hai chén cơm.

Sau khi ăn xong, Mạc Tuân nhìn vợ mình: “Quán Quán, em hình như có tâm sự”

Lê Hương thấy Mạc Họa không ở đây liền nhỏ giọng nói: “Đừng để cho Họa Họa nghe được”

“Làm sao vậy?”

“Đoạn Trường Thảo trong cơ thê Thượng Quan Mặc không cứu được, vừa rôi em quan sát sắc mặt Thượng Quan Mặc, không ngoài dự liệu độc đã vào ngũ tạng, không còn sông bao lâu nữa”

Mạc Tuân biên sắc: “Vậy làm sao bây giò, Họa Họa thích Thượng Quan Mặc nhự vậy, nêu nhữ Thượng nunn Mặc chết, Họa Họa con bé...

“Kỳ thực, Thượng Quan Mặc cũng không phải không cứu được, chỉ có một người có thê cứu cậu ây”

“Người nào?”

“Trên đời này thứ duy nhất có thê giải được độc của Đoạn Trường Thảo chính là buội cây Tiên Thảo sinh trưởng ở Lan Lâu chúng ta, chỉ tiếc năm đó lúc em mang tam thai trở lại Lan Lâu bị mẹ em đóng băng cơ thê, chỉ có Tiên Thảo có thê cứu mạng bốn mẹ con, cho nên bụi Tiên Thảo duy nhất bị chúng ta dùng hết rồi, thé nhưng, trong máu Họa Họa chảy xuôi có Tiên Thảo, cho nên, chỉ cần ba giọt tâm đầu huyết của Họa Họa mới có thể cứu sông Thượng Quan Mặc”

“Ba giọt tâm đầu huyết?”

“Đúng vậy, thế nhưng lầy ra ba giọt tâm đâu huyết, Họa Họa chắc chăn phải chết, đây là lấy mạng đổi mạng” Mạc Tuân lập tức liền yên lặng.

Lê Hương thở dài một hơi, bà cũng không có ngờ đến đường tình con gái sẽ nhấp nhô như thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.