Chương trước
Chương sau
Thế nhưng cánh tay đặt trên eo cô đột nhiên siết chặt, giọng nói lười biếng của Trương Hàn vang lên: “Đùng nhúc nhích, cùng tôi ngủ một hôi nữa”

Hắn tỉnh, nhưng không có mở mắt ra.

Hắn từ nhỏ, sống trọng cảnh đao kiếm đổ máu, giấc ngủ rất cạn, tuy là cảm giác này rất tốt, thế nhưng lúc cô động hắn liền tỉnh.

Lâm Bắt Nhiễm nhớ tới chuyện xảy ra tối hôm qua liền chau chặt mày: “Anh ngủ đi, tôi rời giường trước.”

Trương Hàn mở mắt ra nhìn cô: “Vật nhỏ không có lương †âm, tối hôm qua.

tôi hậu hạ em một đêm, rất khuya mới ngủ, hiện tại em khỏe rồi liền một cước đạp tôi đi, thật đúng là thực dụng” Hắn hầu hạ cô một đêm?

Lâm Bắt Nhiễm hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng tôi hôm qua lúc hôn mề cô gặp ác mộng, đều là cái bóng ma quỷ của hăn, đoán cũng có thể đoán ra hắn căn bản không biết hầu hạ người khác, nói dẫn vặt cô nghe còn tạm được.

“Em không tin? Nói cho em biết, đồ ngủ trên người em đều là tôi giúp em thay đấy”

Cái gì?

Lậm Bắt Nhiễm vội lây tay bưng bít cổ áo, đồ ngủ đúng là đã thạy: "Anh...

anh biến thải à? Anh có nhiêu hầu gái như vậy, không thê đề họ thay cho tôi à? Sở thích biên thái bệnh hoạn gì vậy!

Trương Hàn cũng không tức giận, hãn nhướng mày kiêm, nói như đương nhiên: “Đám hầu gái là hầu hạ tôi, ai nói bọn họ hầu hạ cô?”

. Vâng vâng, cô cũng chẳng khác gì máy với hâu gái, nhiêu hơn là hầu làm âm giường nữa mà thôi, đương nhiên không sai bảo được hàu gái của hắn rôi.

“Anh buông ra, tôi muốn rời giường”

Trương Hàn đưa tay sờ trán cô, thực sự không nóng nữa, nhìn dáng vẻ miệng môm lanh lợi của cô, trạng thái tinh thần cũng không tệ, xem ra đã khôi phục rôi: “Em đã khỏe rồi, vậy t¡ ta có thể hoàn thành chuyện tôi hôm qua chưa hoàn thành không?”

“Chuyện chưa hoàn thành gì cơ?”

Lâm Bắt Nhiễm trong khoảng thời gian ngắn nghe không hiểu, mù tịt nhìn hẳn.

“Giả vờ ngây thơ? Em cũng biết tôi thích kiểu này sao?” *..” Đầu Lâm Bất Nhiễm “ầm” một tiếng nô tung: “Anh câm thú đây à, tôi mới vừa khỏe, cơ thể còn rất yêu ót, anh liền không kịp chờ đợi giải quyết nhu câu sinh lý của mình!”

“Nhiễm Nhiễm, em nên ý thức được, nêu như tôi là câm thú, tôi hôm qua cũng sẽ không tha cho eml”

Lâm Bát Nhiễm cạn lời.

Lúc này Trương Hàn trực tiếp xoay người một cái đè cô lại.

Lâm Bát Nhiễm dùng sức đầy hắn, căn bản đầy không ra, cô chỉ có thể nhận mệnh, mình không chạy khỏi, thế nhưng cô há miệng, căn một cái ở trên vai Trương Hàn. Trương Hàn đau máu nóng cuồn cuộn: “Vật nhỏ, em sẽ hồi hận!”

Trương Hàn tắm rồi đi ra, Lâm Bắt Nhiễm nằm ở trên giường, núp ở trong chăn.

“Nhiễm Nhiễm, rời giường, em không phải mới đòi dậy sao, sao bây giờ lại lười biếng rồi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.