Chương trước
Chương sau
“Lúc đâu tôi còn lo lăng cho sức khỏe Thu Nương, xem ra trong lòng người ta đã có dự tính, đã sớm mang thai, hiện tại xem ra tôi chính là một kẻ ngu”

“Hiện tại Thu Nương rất cao quý, chúng ta đều cách xa cô †a một chút, miễn cho con cô ta có mệnh hệ gì là dây đến trên đầu chúng ta”

Rất nhanh đám mỹ nhân đều tản sạch vẫn không quên âm dương quái khí giễu cọt Thu Nương một trận.

Lâm Bất Nhiễm đứng ở một bên không nói gì, ánh mất cô rơi vào trên người Thu Nương, Thu Nương cũng không. hề để ý những người phụ nữ này nói những gì, tay cô ta đặt trên bụng mình, nhẹ nhàng vuốt ve, dịu dàng không nói nên lời.

Thời khắc này quanh người Thu Nương bao phủ lên vâng sáng của người mẹ, nhìn ra cô ta rât yêu con mình.

Lâm Bát Nhiễm lên lầu, vào phòng mình.

Buổi ti, Trương Hàn đã trở về, cũng không có tới phòng cô đầu tiên, Lâm Bát Nhiễm đứng ở cạnh cửa nhìn xuống dưới lâu, chỉ thấy quản gia nói nhỏ bên tai hắn vài câu, đoán chừng là báo tin Thu Nương mang thai, Trương Hàn mím môi một cái, nhìn không ra bắt kỳ sắc mặt vui mừng, cả người không thay đồi.

Rất nhanh, Trương Hàn trầm giọng phân phó vài câu, sau đó lên lâu.

Lúc Lâm Bát Nhiễm ngồi ở trên thảm cửa phòng liền mở ra, Trương Hàn đi đến, hắn vươn tay cởi áo khoác: “Vẫn còn đang vẽ đấy à?”

“Ừ” Lâm Bất Nhiễm lên tiếng.

Trương Hàn ngồi qua đây, ôm cô định hôn.

Lậm Bắt Nhiễm hơi chống cự, quay đầu tránh.

Trương Hàn khựng lại, đôi mắt sắc bén nửa híp: “Làm sao vậy, có người đắc tội em?”

Lâm Bát Nhiễm lắc đầu: “Không có, đêm nay tôi phải làm việc, anh lật thẻ chưa, đêm nay anh sẽ đến chỗ mây người phụ nữ khác nhỉ!?”

“Không lật, đêm nay tôi vẫn ngủ lại phòng em, Nhiễm Nhiễm, em vui không?”

“Không vui, Hàn Vương, tôi muốn nhắc nhở anh một câu, ngàn vạn lần không thể độc sủng. một mình tôi, phải phân đêu ân sủng”

Ah.

Trương Hàn từ trong cổ họng bật ra một tiêng cười nhẹ: “Tôi đã nhìn ra, không phải là người khác đắc tội em, mà là tôi đắc tội em, đúng không?”

“Không có” Lâm Bất Nhiễm phủ nhận.

“Nhiễm Nhiễm, tôi thực sự không biết tôi đắc tội em ở đâu, nêu không em nói đi, có thì tôi đổi, không thì cũng sẽ cố găng đổi” Trương Hàn kiên nhân dỗ cô.

Hắn hiện tại thực sự rất dịu dàng, như là dỗ cô gái mình thích, cho người ta một loại ảo giác thâm tình.

Thê nhưng Lâm Bắt Nhiễm chỉ cân nghĩ đên Thu Nương, liên ý thức được rõ ràng hắn cỏ rất nhiều người phụ nữ, hắn chẳng những ngủ với những người phụ nữ kia, còn có thể làm lớn bụng họ.

Đúng là bn chết.

Lâm Bát Nhiễm không phải lần đầu tiên biết hắn có người phụ nữ khác, thế nhưng trước đây không ngại, bây giờ lại chú ý như thê rôi, e ráng... e răng chỉ là bởi vì nơi đây cho cô cảm nhận trực quan nhất!

“Tại sao không đáp?” Trương Hàn nâng hàm dưới xinh xắn của cô lên, ép cô đối diện với hắn.

“Tôi thật sự không có, Hàn Vương có nhiều người phụ nữ như vậy, thê nhựng trở lại liên chạy tới chỗ tôi, buổi tôi cũng không lật thẻ, cái này rất dễ dàng đầy tôi đầu sóng ngọn gió, cho nên Hàn Vương vẫn nên ban sủng đều đi” Trương Hàn dò xét tính xác thực trong lời nói của cô, sau đó cúi đầu.hôn môi cô: “Như vậy không phải tốt hơn sao, nhược thủy ba nghìn, tôi chỉ lấy một gáo uông, CÓ tôi ở đây, không ai dám động tới em”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.