Chương trước
Chương sau
Trương Hàn giơ tay lên, ôm cô ngồi trên bắp đùi mình, đề cho hai chân cô vòng qua hông hắn, sau đó ôm hôn GÓI: Cô hôn rất ngây ngô, không có kỹ xảo dư thừa nào, chút kinh nghiệm này cũng đều là hắn dạy, đàn ông đêu thích các cô gái sạch sế thanh thuần từ từ dưới sự dạy dỗ của mình ở trên giường trở nên thành thục, giộng như ở trên trạng giấy trắng, tràn đầy đều là dâu vết của mình. Trương Hàn giữ gáy cô, hôn sâu hơn.

Rất nhanh Lâm Bắt Nhiễm đã cảm thấy môi lưỡi mình tê đại, rõ ràng là cô chủ động, thê nhưng. đã bị hãn đảo. khách thành chủ, dù cho ở chuyện tình dục này, hắn vẫn luôn chiếm giữ thế thượng phong, bá đạo mười phần. Hai tay cô chống lên lồng ngực hắn đây hắn ra: “Được chưa, anh vào tắm trước đi”

Trương Hàn kéo quần áo trên người cô, trong hốc mắt tràn ngập tình dục, ngay cả giọng nói cũng khàn khàn: “Chưa đủ, thêm một lát nữa”

Lâm Bát Nhiễm cảm thấy có chút mắt khống chế, nhanh chóng từ chối: “Nhưng vừa rồi anh đã đồng ý với tôi, tôi chắc đã làm anh hài lòng rồi, anh đề cho tôi làm xong việc trước, tôi đã nói phải giao bản thảo trong thời gian quy định rồi mà”

Trương Hàn nghe cô lải nhải không ngừng liền chau mày: "Vậy em đừng có lề mè, tôi rất nhanh sẽ xong.

*,, Lúc này một chuỗi chuông vang lên, điện thoại của Lâm Bật Nhiễm tói, là phòng làm việc đang thúc giục.

Hai mắt Lâm Bắt Nhiễm sáng ngời, như là bắt được cọng rơm cứu mạng, cô đi lấy điện thoại di động: “Điện thoại tôi tới, đề tôi nghe điện thoại...

Cánh tay có lực của Trương Hàn siết chặt lây cô, không cho phép cô nhúc nhích: “Em dám nghe điện thoại, tôi đề bọn họ nghe hết tiếng của em, để cho bọn họ biết nhà thiết kế đại tài của họ đại trên thân đàn ông là như thế nào...”

Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng dùng tay che kín miệng hắn, không cho DI hẳn nói lung tung.

Hắn đúng là không biết xấu hồ, cái gì cũng có thê nói ra khỏi miệng.

Trương Hàn nhìn cô, ngay trong đồng tử của cô từng chút một chiếm giữ cô.

Cô mang theo vài phần chống cự, mi tâm chạu chặt, hốc mắt trăng nõn cũng dần ướt át đỏ hồng, răng cắn lên môi, móng tay vận còn cào trên vai của hăn ra mây vết máu. Trương Hàn không ngừng cuộn yết hầu, quả thực luyên tiệc dời mắt, chỉ có ở trên người cô hắn mới có thể cảm nhận được cái gì gọi là tiêu hồn thực cốt.

Cô làm cho hắn nghiện.

Trượng Hàn đi vào tắm rồi, bên trong truyền đến tiếng nước chảy tí tách, Lâm Bát Nhiễm qua loa mặc quần áo rồi tiếp tục thiết kế bản thảo, thế nhưng đầu ngón tay cô vân còn run nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đã đỏ ửng.

Cô ép chính mình quên chuyện xảy ra ban nấy, chuyên tâm vùi đâu vào làm việc.

Rất nhanh “ 'cạch” một tiếng cửa phòng tắm mỏ, Trương Hàn tắm xong đi ra, tóc còn lách tách chảy nước, đô ngủ bằng lụa thả tùy ý, dáng vẻ khoan khoái cuồng dã, làm người ta mặt đỏ tới mang tai.

Trương Hàn nhìn thoáng qua Lâm Bất Nhiễm, cô lại đang làm việc, vô cùng tập trung.

Lúc này tiêng gõ cửa vang lên, Trương Hàn đi tới mở cửa, hàu gái nói: 'Chủ nhân, đây là tổ yến táo đỏ ngài phân phó chúng tôi chưng cho Lâm tiêu thư”

Trương Hàn vươn tay nhận rồi đóng cửa phòng lại.

Hắn đi tới bên người Lâm Bát Nhiễm, vươn tay đút cô: “A, há miệng”

Lâm Bất Nhiễm tránh được: “Anh ăn đi, tôi không muốn ăn, tôi đang làm việc.”

Trương Hàn nhìn cô vì đây nhanh tốc độ mà xem nhẹ bản thân, không khỏi uy hiếp nói: “Em có phải muốn tôi đổi đánh đút không?”

Lậm Bát Nhiễm ngắng đầu, chỉ thấy hắn nhìn chăm chăm đôi môi sưng đỏ của mình.

Cô vẫn chưa tắm, quản áo xốc xếch, khuôn mặt nhỏ nhắn

ửng đỏ, trong vẻ dịu dàng lại thêm vài phần quyền rũ, là đàn ông nhìn đêu sẽ động tâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.