Chương trước
Chương sau
“Lúc mày học lớp 11 đã yêu sớm, hẹn hò với một đàn anh, lên đại học mày vì muốn lây học bồng mà quyến rũ một giáo sư, theo người ta hơn một năm, sau đó mày lại đi theo một phú nhị đại, cùng người ta sống phóng túng” “Nhâm tổng. này là mục tiêu mới nhất của mày, mày muốn gả vào nhà giàu làm phụ nhân, cho nên liền thừa dịp Nhâm tổng say rượu rồi xảy ra chuyện tình một đêm, mày quên rồi à, màng trinh của mày + đều là anh giúp mày liên hệ bệnh viện phẫu thuật”

“Em gái ngoan của tao ơi em gái ngoan của tao à, mày đừng giả vờ nữa, mày là ai tao còn không rõ sao, mau mau cứu tao, tao không muôn chết!”

Những lời này hạ xuống, hiện trường lặng ngắt như tờ. Đường Phương đã mặt xám như tro tàn, ả siệt chặc quyên, hận không thể bóp chết Đường. Vượng tên ngu xuẩn kia, gã hại chết ả.

“Bác trai bác gái, đây không phải là sự thật, các bác hãy nghe con nói...”

Đường Phương vẫn còn vùng vây giãy chết.

Bố mẹ Nhâm đã tức giận đến run cả người: “Đường Phương, cô lại là ”

người như thê!

“Đường Vượng, nếu như anh còn muôn sông thì nói cho mọi người, người nào liên thủ với anh bắt cóc tôi” Lúcnày Lâm Bất Nhiễm cất giọng.

Hai chân Đường Phương đều mềm nhữn, xong xong toàn bộ xongl Lúc này quả nhiên liền nghe được giọng Đường Vượng: “Là Đường Phương, là em gái tôi giật dây tôi làm!” “Em gái tôi đã sớm muôn mâu dựa tử Ki nhảy vào Nhâm gia làm phu nhân nhà giàu có rồi, nhưng là bởi vì chướng ngại vật là tiêu thư vân còn, cho nên em gái tôi đã nghĩ ra chủ ý, này, bày ra một màn bất cóc trực tiệp diệt trừ tiêu thư”

“Hàn Vương, kỳ thực tôi cũng là vô tội, đây đêu là chủ ý em gái tôi, tôi chỉ là một( phút bốc đồng, các anh mau bắt em gái tôi đi! Mau thả tôi ra nữa”

Đường Vượng đã nói ra tất cả mọi chuyện, Nhâm Đống bố mẹ Nhâm khiếp sợ không gì sánh nồi nhìn Đường Phương, bọn họ không ngờ một cô gái bê ngoài yêu ớt

như thê lại bày ra âm mưu kinh thiên động địa, xoay vần bọn họ trong tay.

“Đường Phương, bọn họ nói đều là thật sao?” Nhâm Đồng sắc mặt âm trầm nhìn Đường Phương.

Đường Phương lắc đầu: “Không phải, không phải thật, hắn đang nói hưu nói vượn, em không làm gì, mọi người không. thê nghe tin lời nói một phía của hắn”

“Đường Phương, tôt thôi, mày bây giờ muôn đá thăng anh là tao ra nhận hết tất cả đúng không, nào có dễ dàng như vậy, chúng ta mỗi một lần trò chuyện tao đêu ghi âm cả, hiện tại cho mày nghe thử”

Đường Vượng nói xong liền mở ra một đoạn gỉ âm, bên trong nhanh chóng truyện đên giọng nói ác độc của Đường Phương: “Kế hoạch này không thể có bất kỳ sơ hở nào, em muốn cô ta nhanh chóng chết đi, như vậy ai cũng không thê ngăn cản em trở thành Nhâm phu nhân cả. Anh, đến lúc đó chúng ta liền lên như diều gặp gió rôi, tật cả tiền của tài sản của Nhâm gia đều có thể CUng phụng cho . chúng ta hưởng thụ”

Sắc mặtĐường Phương “xoát” một cái trăng phau, ả làm sao cũng không ngờ tháng anh luôn luôn ngu xuân vậy mà dám tính kế mình.

Lâm Bát Nhiễm nhìn Đường Phương: “Đường Phương, hiện tại nhân chứng vật giữ đêu đủ, cô còn có cái gì muốn nói?”

Đường Phương tìm giúp đỡ nhìn về phía bỗ mẹ Nhâm, giỗng như nắm lấy cọng rơm cứu mạng kéo Ông tay áo bô mẹ Nhâm: “Bác trai bác gái, các bác phải mau cứu con..

Bô mẹ Nhâm liên đây. Đường Phương ra: "Nghiệt cô tự tạo, thì tự mình gánh đi, cô còn không thấy ngại mở miệng với chúng tôi!”

Chân Đường Phương mềm nhũn, trực tiếp ngồi phịch trên mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.