Chương trước
Chương sau
Đường Vượng ở bên kia chửi bới một tiếng: "Tên Nhâm Đống này ngay cả cọn trai mình cũng không muôn sao, vôn tưởng sau khi biết mình làm bố hắn sẽ rất vui vẻ, ai ngờ hắn vẫn thờ ơ với cái bụng của em.

“Anh trai, này phải trách vợ Nhâm Đống, Nhâm ¡ Đông thực sự quá yêu vợ anh ta, nêu như... chúng ta có thể thả †in tức này ra, chỉ cần cô ta biến mắt, em có thê ưỡn cái bụng bự vào cửa Nhâm gia”

“Chuyện nhỏ, anh liền dẫn người trói đi, sau đó kết thúc GÔ. 1a, diệt trừ chướng ngại vật này”

“Anh trai, em sợ bọn họ sẽ hoài nghỉ em, đến lúc đó anh. cũng trói em lại, em diễn một vở khổ nhục kế, như vậy ai cũng sẽ không hoài nghỉ chúng ta nữa”

“Phương Phương, không ngò em tâm cơ đến vậy đó” “Đó là đương nhiên, băng không chúng ta sao có thể sống dễ chịu”

Lâm Bắt Nhiễm cùng Nhâm Đồng chia phòng ngủ, Nhằm Đống tới đập cửa phòng: “Nhiễm Nhiễm, em cho anh vào.

Lâm Bát Nhiễm không mở cửa, chỉ nói: “Nếu như anh là muốn nói với em vệ chuyện: của Đường Phương và đứa trẻ, vậy không cần đâu, anh và bố mẹ quyết định là được, về chuyện ly hôn anh nghĩ lại đi, kết hôn tới nay chúng ta đêu là độc lập, tài sản, không có gút mắt kinh tế gì, nếu như anh nghĩ thông thì hãy ký tên, chúng ta mau sớm đền cục dân chính ly hôn” .

Phía ngoài Nhâm Đồng im lặng vài giây, sau đó nói: “Nhiễm Nhiễm, em tuyệt tình đến vậy sao?”

Cô không phải tuyệt tình, là muốn giải quyết vân đề nhanh chóng, cô không thê nhìn Nhâm Đống từng bước hãm xuông vực sâu.

“Anh cứ»coi là thế đi!”

Bên ngoài không còn tiếng động nữa, Nhâm Đồng giận dữ rời đi.

Lâm Bắt Nhiễm mệt mỏi ngồi trên giường, lúc này điện thoại đột nhiên vang lên, điện thoại tới.

Là Trương Hàn gọi.

Tên ma quỷ này biến mắt vài ngày lại đên nữa nôi.

Lâm Bắt Nhiễm trực tiếp cúp máy.

Lúc này “ding” một tiếng, tin nhắn đên.

Lâm Bát Nhiễm mở ra xem, Trương Hàn gởi tới Ngứa da đúng không, dám cúp điện thoại tôi?

Mấy ngày nay có nhớ tôi hay không? Được rồi, tôi biết đáp án của em rôi, em nhất định nhớ tôi đến mức không ngủ được.

Em hết kỳ kinh rồi nhỉ, tôi hai ngày nữa trở vê, chờ tôi nhé?

Em câm đấy à, tại sao không nói chuyện?

Lâm Bắt Nhiễm, mau trả lời, bằng không tôi sẽ nồi giận, hậu quả tôi tức giận rất nghiêm trọng!

Tên Trương Hàn này cứ như không có việc gì đề làm ây nhỉ, rảnh rồi sinh điên sao? Hắn nhắn một đống tin quấy \ nhiễu cô, Lâm Bất Nhiễm một cái cũng không đọc, cô cảm thầy rất ồn ào, cho nên trực tiếp tắt máy.

Lúc này hầu gái bưng một ly sữa bò nóng vào: “Cô chủ, đây là sữa tươi của cô”

Lâm Bắt Nhiễm mỗi buổi tối trước khi ngủ đều sẽ uông một ly sữa bò nóng, đây là một thói quen của cô.

“Cảm ơn” Lâm Bắt Nhiễm uống sữa xong sau đó nằm ngủ, cô rất nhanh đã say giấc.

Lâm Bát Nhiễm cảm thầy đầu rất choáng, cả người trầm trầm, hàng mi run rây, cô nỗ lực mở mắt ra.

Cô đã không còn ở trong biệt thự rồi, đây là một nhà xưởng bỏ hoang vắng vẻ, "Nội tay hai chân cô đều bị trói lại, không thê động đậy.

Lâm Bát Nhiễm cả kinh, đây là nơi nào?

Cô không phải đang ngủ sao, sao mở mắt ra đã đến nơi đâ Trước mặt cô đứng vài tên trùm đầu, đám người đó ánh mắt dâm tà quan sát cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.