Chương trước
Chương sau
Bố mẹ Nhâm cũng mù mịt: “Bố mẹ cũng không biết, may mắn bố mẹ gặp được một người tôt, cậu ây giúp bô mẹ thuận lợi giải quyết chuyện này, bằng không bô mẹ cũng không gặp được các con rôi: “Cái gì người tốt? Vậy con phải cảm ơn người ta” Nhâm Đồng nói.

Mẹ Nhâm lôi kéo Lâm Bất Nhiễm tay nhỏ bé cười nói: “Nhiễm Nhiễm à, người tốt này con có quen, chính là anh con đấy”

Cái gì?

Lâm Bát Nhiễm không có anh trai, chỉ có em trai Lâm

Mặc, người anh trai này là ai, từ đâu chui ra?

“Nhiễm Nhiễm, con mau nhìn, anh trai con cũng ra rồi” Lâm Bắt Nhiễm theo ánh mắt mẹ Nhâm nhìn về phía trước, rất nhanh cô liền thấy một thân thể cao ngắt tuần mỹ, Trương Hàn đã đi tới.

Ngày hôm nay Trương Hàn mặc áo khoác đen, người đàn ông cao 1m8 vừa anh tuần vừa mạnh theo, kèm theo khí tràng, hắn đi Xuyên đại sảnh, trỏ thành thành phong cảnh sáng mắt nhất nơi này.

Hẳn sao lại tới rồi?

Hơn nữa, hẳn từ lúc nào thành anh trai cô?

Lúc này Trương Hàn đi nhanh tới, hẳn đi tới trước mặt Lâm Bắt Nhiễm: “Em gái, em ngây người nhìn anh như vậy làm cái gì, lẽ nào ngay cả anh trai mà em cũng không nhận ra?”

“Nhiễm Nhiễm, vì sao tới bây giờ cũng không có nói cho. bố mẹ biết con có anh trai, anh trai con thực sự rất tuấn †ú lịch sự, anh tuần phi phàm, hơn nữa lại nhiệt tình giúp bỗ mẹ như vậy, nhân phẩm vô cùng tôt, vốn dĩ bố mẹ còn không biết nên cảm ơn cậu ấy thê nào, hiện tại tốt rồi, đều là người một nhà” Bồ mẹ Nhâm thích vô cùng Trương Hàn, còn không ca ngợi hăn một phen.

Lâm Bát Nhiễm nhìn trưởng bối đơn thuần mà trong lòng bất an, cô không biết lúc này Trương Hàn lại muôn dùng thủ đoạn gì, dù như thê nào, cô không hy vọng kéo hai trưởng bối vào.

“Em gái em sao tự nhiên đò ra vậy, lẽ nào gặp anh trai em không vui sao?” Nói rồi Trương Hàn khoác tay lên trên vai Lâm Bát Nhiễm, không cố ky ôm cô vào trong ngực mình: “Anh trai rất nhó em đó”

Hắn phủ bên tai cô nói câu “rất nhớ em” này giống như là độc xà đang thè lưỡi, thân thể Lâm Bắt Nhiễm cứng ngắc, vô cùng chống cự.

Lúc này một bàn tay duỗi tới, siết cố tay Lâm Bất Nhiễm kéo cô qua đây, Nhâm Đống mặt không thay đổi nhìn Trương Hài ï nhiên rất hoan nghênh anh trai Lâm Bắt Nhiễm bị Nhâm Đống cướp vào trong lòng, Trương Hàn hơi híp mắt, lộ ra vài phần nguy hiểm.

“Anh trai Nhiễm Nhiễm, cậu bây giờ ở đâu, A Đống lái xe tới, để nó tiễn cậu một đoạn đường đi!” Bó mẹ Nhâm hảo. tâm đề nghị.

Trương Hàn nhướng mày kiếm: “Con bây giờ còn chưa cỏ nơi ở, lần này qua đây chính là đến thắm em gái.

“Vậy thì thật tốt, vậy cậu ở cùng với chúng ta đi! Nhà A. Đống rất lớn, ở với với chúng ta” Bố mẹ Nhâm nói.

Cái gì?

Trương Hàn ở cùng bọn họ?

Lâm Bất Nhiễm cả kinh, liền từ chối: “Bó, mẹ, nhà bọn con..

Lúc này Trương Hàn gật đầu: , Dạ, con sẽ không khách khí, em lỘ;C4C em cũng sẽ không ghét bỏ anh trai làm phiên các em mây ngày chứt?”

Trương Hàn như cười như không nhìn Lãm Bất Nhiễm và Nhâm Đồng.

“Nói gì vậy, chúng ta là người một nhà, làm sao có thê nói làm phiên chứ, đi thôi, chúng ta vê nhà" Bồ mẹ Nhâm hết sức nhiệt tình, kéo Trương Hàn đi ra hướng bên ngoài. Tâm trạng Lâm Bật Nhiễm rất tệ, Trương Hàn theo dõi cuộc sông của cô còn chưa đủ, bây giờ còn lợi dụng hai vị trưởng bồi đi vào cuộc sông 0ô, có thể tưởng tượng được cuộc sông cô về sau sẽ kinh hoàng như thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.