Viền mắt trắng nõn ho đến đỏ, nhìn động lòng người vô củng, nhưng lần này Lâm Mặc không lên tiêng an ủi, ánh mắt cậu thâm trầm nhìn cô: “Mạc Họa, tôi uống rượu hút thuốc đánh nhau, tính khí âm tình bắt định chưa bao giờ là một kẻ hiền lành, nếu như: cái này đã là quá đáng, tôi còn có thể làm những thứ quá đáng hơn, quá đáng vượt qua sức tưởng tượng của em, cho nên em nên nhận rõ tôi, tôi chính là người như vậy.”
Nói xong, Lâm Mặc nhắc chân dài rời đi.
Cậu đi?
Cậu cứ như vậy đi?
“Lâm Mặc, cậu không phải tới nhận quà sao, không nhận nữa à?" Mạc Họa hỏi.
Phía trước Lâm Mặc hơi dừng chân lại, cậu không quay đầu: “Ừ, nó: : Dáng người anh tuần nhanh chóng biên mất trong †âm mắt.
Rất nhanh bên ngoài truyền đến giọng Cố Vũ: “Anh rẻ, anh đi à”
Cổng bị đóng lại.
Có Vũ bịch bịch chạy vào, gương mặt hiếu kỳ hóng chuyện: “Chị Họa Họa, anh rê sao lại đi nhanh như vậy? Anh rễ có phải. hiểu lầm anh và đàn anh Dương rồi hay không, ban nãy em thây sắc mặt anh rê rât kém!”
Mạc Họa biết sắc mặt cậu rất kém, hơn nữa cậu còn là lạ, nói không được lạ ở chỗ nào.
“Chị Họa Họa, không sao đâu, ngày mai đi học em sẽ tự mình giải thích với anh rễ một chút”
Ngày mai...
Ngày mai sẽ là cuộc thi lập trình chữ SỐ.
Lúc đầu Lâm Mặc không thừa nhận đồng ý đi dự thi, chuyện bây giờ còn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3328267/chuong-2890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.