Chương trước
Chương sau
Lâm Mặc dùng máy ngón tay thon dài lỏng giữ cô hai cô tay trăng mảnh khánh của lại, đặt ở đỉnh đâu, cậu từ trên cao. nhìn xuống cô: “Được, tôi hiện tại cho em cơ hội, em tốt nhất giải thích ổn thỏa cho tôi”

Bllo):...

“Dương Thanh Đề kia là ai, vì sao em thân mật gọi hẳn là đàn anh, Mạc Họa, tôi phát hiện đàn anh của em thật đúng I là nhiều, lúc đi học là hẳn gửi tin nhắn cho em đúng không, vì sao em nói dối hắn là nữ, em củng hẳn đi chơi cũng gạt tôi nói đã về nhà, hiện tại thê nào? Tốt lắm,em nói hắn là thầy phụ đạp cho em, em nói cho tôi biết, vì sao phụ đạo mà lại lăn lộn với nhau, nêu như tôi không tới, kế tiếp còn có thể phát sinh cái gì?”

Mạc Họa vốn là muốn giải thích, thế nhưng cậu trực tiếp thộ bạo cắt lời cô, còn lập tức nện XxuÔng ‹ đến nhiều vấn đề như vậy, cường thế mà sắc bén, Mạc Họa đột nhiên không biết nên nói gì.

“Mạc Họa, không phải em muôn cùng tôi giải thích sao, tại sao không nói chuyện, câm à? Mau nói chuyện!”

Lâm Mặc gào lên dữ tợn.

Mạc Họa sợ co rúm lại, Lâm Mặc như vậy cô chưa thấy qua, thật sự rất đáng sợ.

Trong con ngươi Lâm Mặc đêu nhuộm tia máu, nhìn lành lạnh mà âm lệ, lồng ngực cậu không ngừng N gấp, từ trên xuông dưới, giông như.

một con ngựa hoang mắt cương, sắp không không chế được mình.

Mạc Họa lần đầu tiên chứng kiến dáng vẻ cậu mát khống chế như thế.

Mạc Họa muốn nói chuyện, thế nhưng trong tầm mắt tối säm, Lâm Mặc đột nhiên lần người xuông, trực tiếp hôn lên môi cô. Cậu làm cái gì?

Đêm đó ở đầu hẻm Mạc Họa từng bị cưỡng hôn, bây giờ nhìn khí thê của cậu nhất định là muôn phạm lại tội xưa, Mạc Họa lúc này quay đầu ra, tránh khỏi nụ hôn của cậu. Đôi môi mỏng của Lâm Mặc rơi vào trên mái tóc của cô, khẽ khép mi, cậu bắt đầu hôn tóc của cô.

Khuôn mặt lớn chừng bàn tay của Mạc Họa đỏ trắng đan xen, sao cậu lại hôn tóc cô, có phải biến thái không?

Trước đây cậu còn hôn ngón tay cô, hôn từng ngón từng. ngón.

Hiện tại thân thể hai người dính sát vào nhau, cậu là kiểu người mặc quân áo lộ Vẻ gây, cởi quân áo có thịt, cảm giác bắp thịt mạnh mẽ toàn thân áp lên trên cô thật là nặng, Mạc. Họa cảm thấy không thở được nữa.

“Lâm Mặc, buông ra, mau đứng lên, cậu nặng quá, đừng đè tôi!” Mạc Họa kháng nghị.

Lâm Mặc giữ cô cơ thê đang cựa quậy của cô dưới thân mình: “Tôi đè em, em thấy nặng, ban nãy tên Dương Thanh Đề đó đè em, sao em không cảm thấy nặng?”

Hiện tại trong đầu cậu chỉ toàn là hình ảnh Dương Thanh Đề đè cô, cậu còn luyên tiệc đè cô, đêm hôm đó cậu len lén năm trên nhưng rất nhanh liên rời đi.

Cậu thận trọng luyến tiếc, chạm vào cô, cũng không phải là

để cho cô cùng người đàn ông khác ở chung với nhaul Hàng mi Mạc Họa khẽ run, vừa rồi Dương Thanh Đề đè cô chỉ có một giây, cô căn bản còn chưa kịp ngầm nghũ, nhưng cậu thì khác, cậu cứ đè cô như vậy, làm mặt cô càng ngày càng đỏ, không thể như vậy.

“Lâm Mặc, có phải cậu đang... ghen hay không?” Mạc Họa đột nhiên ý thức được cậu hình như đang ghen.

Ghen...

Chữ này làm cho Lâm Mặc cứng đò, cậu đột nhiên cũng ý thức được, mình quả thực đang ghen tị.

Lâm Mặc chưa ăn qua dấm chua, đây đại khái là lân đâu tiên, thì ra dấm chua sau khi ăn lại nông như vậy, làm cho. cậu không khống chế được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.