Lâm Mặc ngắng đầu, cậu thấy được Mạc Họa.
Mạc Họa tới!
Mạc Họa đứng ở cửa, lúc cô tới liền thầy trong khung cảnh xa hoa truy lạc cô gái hẹc bá kia hôn cậu.
Mạc Họa xoay người rời đi.
“Này, Mạc hoa khôi!" Ngô Trạch Vũ biết không tốt rồi: "A Mặc, Mạc hoa khôi nhất định đã hiểu lâm, cậu toi rồi, tôi đã bảo cậu đừng uông nhiều rượu như vậy rồi... Này, Á Mặc!”
Thân ảnh Lâm Mặc đã biến mắt ở trong tầm mắt.
Mạc Họa chuẩn bị về nhà, cô cảm giác mình giương, mắt chạy tới chính là một trò cười, cái gì mà chán chường, cái gì mà uông rượu hại thân, cô thây cậu chơi rât vui vẻ mà Cô chạy tới là để cậu cho cô xem một màn này?
Rất nhanh sau lưng truyền tới tiếng bước chân quen thuộc, Lâm Mặc đi theo.
Lâm Mặc vươn tay, kéo lại cổ tay mảnh khảnh của cô, giọng. nói cậu rất khàn, thật thấp gọi tên cô: BI ÚC Họa.. Mạc Họa dùng sức hất tay cậu ra: “Đừng chạm vào tôi!” Cô chê cậu bản.
Cậu làm hành động ám muội cùng rất nhiều nữ sinh, Triệu Hàm Hàm kia từng uống rượu giao bôi với cậu, cô gái học bá kia lại hôn cậu, cậu thì ai đên cũng không từ chối.
Lâm Mặc nhìn cô, kỳ thực lúc vừa rồi cô xuất hiện ở cạnh cửa ánh mắt cậu chưa từng dời khỏi người cô, cô mới vừa tăm xong, mái tóc dài thanh thuần còn có chút ầm ướt, khuôn mặt lớn chừng bàn tay chưa tô son trát phần, trong làn da trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3328242/chuong-2867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.