Chương trước
Chương sau
“Lão gia tử, chúng tôi không dám, nhưng xin ngài thủ hạ lưu tình, tình hình chiên đâu Tây Bộ có nguy cơ, ngài câm roi da dùng gia pháp như Vậy sợ răng sẽ làm bị thương thân thê thiêu gia..."

Lão gia. tử hừ một tiếng: “Nó là cháu tao, ngày hôm nay †ao chính là để cho chúng mày phải nhớ kỹ, hết thảy những gì nó có đêu là tao cho, cái nhà này là tao làm chủ!"

Nói xong, lão gia tử lại quơ roi da hung hăng quất tới trên lưng Trương Hàn.

Chát.

Tiếng da tróc thịt bong khiến người ta tê cả da đầu. “Thiếu gia... Thủ hạ còn muốn nói.

Thế nhưng lúc này Trương Hàn ngắng đầu, liếc những thủ hạ kia.

Thủ hạ nhanh chóng im bặt, ở lại tại chỗ đợi mệnh.

Cơn giận lão gia tử còn chưa tiêu tan, tuy là lão cũng chướng mắt thằng con trai bất tài vô dụng của mình, nhưng dù sao cũng là con trai mình, hiện tại cháu trai giêt con trai, toàn bộ Trương gia bị một người phụ nữ làm thành như vậy, quả thực thành trò cười.

Chát chát chát.

Lão gia tử lại quât Trương Hàn mây cái: “Mày cái thăng nghịch tử này, tao biệt cánh bây giờ mày cứng cáp rồi, ngay cả tao cũng không dạy được, thi thê cha mày vân còn ở trong bệnh viện, mày còn chẳng. buồn liếc mắt đến, †âm tâm niệm niệm đều là trở về tìm Lâm Bất Nhiễm kia” “Trương gia Cchúng ta không phải là cái nôi sinh ra kẻ sỉ tình, phụ nữ chỉ là tiêu khiển, tao trước kia đã dạy mày thể nào, cái thằng ngu như mảy kết quả là lại bị một con nhóc đùa bốn!”

Lão gia tử quất năm sáu cái nữa, dù sao lão đã lớn tuổi, trong chốc lát đã mệt thở hồn hến, tay cũng không nhắc lên được, lão ngừng tay.

Quản gia tiến lên thận trọng khuyên nhủ: “Lão gia tử, đừng tức giận, cần thận hại đên thân thể, tôi thây thiếu gia đã bị giáo huấn, coi như xong đi ạ Lão gia tử nhìn Trương Hàn, phía sau lưng Trương Hàn bị đánh đến da tróc thịt bong, da thịt nứt toác lộ ra thịt đỏ tươi bên trong, máu không ngừng chảy ra nhiễm đỏ cả chiễc áo sơmi, bị thương không nhẹ.

Lão gia tử nhật thời có chút mềm lòng, lân này lão xuông tay độc ác, nhưng dù sao cũng là cháu trai mình thương yêu nhất, là thịt trong tim mình, về sau tương lai Trương gia đều buộc ở trên người hắn.

“Mày biết sai rồi sao?” Lão gia tử lạnh giọng hỏi, cũng là hạ bậc thang cho Trương Hàn.

Mặt Trương Hàn không chút thay đổi, trong quá trình hản bị đánh không. hề tâm tình sóng lớn, mí mắt tuần mỹ nhẹ nhàng phát động, hắn nhìn về phía lão gia tử: "Đánh xong chưa?

Vậy tôi đi về trước”

Trương Hàn bỏ đi.

Lão gia tử suýt chút nữa không thở thông, lão tưởng cho Trương Hàn một bậc thang thì hắn sẽ nghe lời, nào ngờ hẳn vân phách lôi điên cuông như vậy: “Cái thăng nghịch tử kia, mày đứng lại cho taol”

Trương Hàn khẽ dừng một chút, thân hình cao lớn thẳng tắp ở cửa chậm rãi quay lại, từ trên cao nhìn xuông lão gia tử đang thở hồn hền: “Đánh cũng đánh rôi, măng cũng măng rô, tôi cũng nhận rôi, nêu như ông nội dây dưa tiệp nữa, cũng không có ý nghĩa, dù sao tôi đã hệt kiên nhân với ông”

“.. Lão gia tử khiệp sợ nhìn Trương Hàn, trong khoảng. thời gian ngắn cũng không biệt nói gì, lão đưa ngón tay ra chỉ vào Trương Hàn, đầu ngón tay đều run rẫy: “Mày...

kiệm một chút khí lực, bảo trọng thân thể đi! Ống r nội, tôi chúc ông sống lâu trăm tuổi” Bỏ lại một câu nói như vậy, Trương Hàn mang theo thủ hạ nghênh ngang mà đi.

Sắc mặt Lão gia tử bắt đầu trướng hồng, phản thiên, thực sự là phản thiên, thăng nghịch tử này thực sự là một thân phản nghịch, không ai có thê quản giáo được hắn! Trương Hàn dẫn theo người ra nhà cũ, lúc này thủ hạ khoác áo khoác đen lên trên vai hắn, thấp giọng báo cáo: “đông gia, chúng ta đã lật tung toàn bộ thành phó, vẫn là không tìm được Lâm Bắt Nhiễm, Lâm Bắt Nhiễm chắc là... đã rời khỏi nơi này”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.