Chương trước
Chương sau
Viền mắt đỏ thắm khế khép lại rồi mở ra, cậu cưỡng chế đè Xuông nhiệt huyết sôi trào trong cơ thê: “Xin lỗi, tôi không phải cố ý, em đùng sợ, tôi sẽ không động tói em” “Tôi thực sự sẽ không động tới em, cho dù có tiếp tục khó chịu, tôi cũng chỉ sẽ giày vò mình, dù tôi giày vò mình đến chết, tôi cũng luyễn tiếc động tới em một cái.

Cậu đang nói cái gì?

Cậu lại đang nói máy lời mạnh bạo gì thế?

Mạc Họa không muốn nghe, không muôn nghe: “Lâm Mặc, đi ral”

Cô dùng sức đây ra, lân này Lâm Mặc không đứng vững, lui vê sau hai bước: “âm” một tiếng, trực tiếp ngã ở trên mặt đất.

Cậu sao lại ngã xuống đất rồi?

Mạc Họa nhanh chóng ngồi xổm người xuông, vươn tay đây cậu hai cái: 'Lâm Mặc, cậu nhanh đứng lên, có phải cậu lại đang giả vờ, lại muốn gạt tôi rồi đúng không?” Lậm Mặc từ từ nhắm hai mắt, như là uông say đang ngủ, cậu nỉ non một cauU: Ghiiol?

Chị ơi?

Cậu khinh bạc cô sau đó lại gọi chị mình?

Mạc Họa đã biết, cậu thực sự đã uống Say, lúc chạy đến chỗ cô say khướt rôi, sợ rảng ngày hôm sau tỉnh lại cậu ngay cả mình làm qua cái gì cũng không nhớ.

So đo gì với một kẻ say không biết trời đất chứ?

Mạc Họa căn đôi môi đỏ mọng một cái, vừa tức vừa buồn vừa giận, cô quyết định mặc kệ cậu, đề cậu năm ở góc Xó xinh này đi!

Mạc kiaa đứng dậy bỏ chạy.

Nghe tiếng bước chân càng lúc càng xa, Lâm Mặc năm dưới đất chậm rãi mở mắt ra, cậu căn bản không say. cũng không ngủ, ban nấy là cậu giả VỜ.

Nếu như không phải giả vờ, cậu không biết nên kết thúc như thế nào, về sau làm sao đối mặt với Mạc Họa rồi? Tâm tư cô rất đơn thuần, vẫn dễ bị lừa như vậy!

Cậu đâu phải Say, cậu chỉ là mượn rượu làm một vài chuyện cậu vẫn rất muốn làm nhưng không dám làm. Lâm Mặc giơ tay lên, che viền mắt đỏ thắm của mình. Lâm Mặc về nhà, cậu nhanh chóng vào phòng tăm tăm nước lạnh.

Dòng nước lạnh băng: xối xuống bắp thịt cũng không thê giảm bớt xao động trong cơ thể cậu, cậu đầy đầu đêu là một màn ở đậu hẻm hôn cô kia, thời gian rất ngắn, chỉ vài giây, lòng bàn tay đầy mô hôi của cậu dán lên môi của cô, trong đôi mắt sáng trong hoảng sợ đang phóng đại ây hôn lên môi cô.

Miệng của cô rất ngọt.

Phía trên có mùi kẹo dâu, cũng có vị bánh kem.

Cậu từng ăn đồ cô ăn còn dư lại, cậu từng tưởng đồ cô ăn đã là rất ngọt rôi, hiện tại cậu mới phát hiện môi cô mới là ngọt nhát.

Lâm Mặc hơi khom lưng, một tay chống tường, một tay kia chán chường đi xuống với tới..

Sau một tiếng, Lâm Mặc mới đi ra khỏi phòng tắm, trong tròng r mắt thiếu niên nhuộm một lớp huyết sắc, đều là chán chường sau khi phóng thích dục vọng.

Cậu để trần nằm trên giường, đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu giày vò mình như vậy, còn trẻ mới nếm thử tình dục, cậu cảm thấy sớm muộn có một ngày cô gái tên Mạc Họa kia sẽ dằn vặt phá hủy cậu.

Lúc này một chuỗi chuông du dương vang lên, điện thoại của cậu.

Lâm Mặc câm điện thoại lên, nhìn cái tên nhún nhảy trên màn hình, mặt cậu không biến sắc đề điện thoại xuÔng, không nhận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.