Mạc Họa mơ hồ cảm thấy đây mới là Lâm Mặc thật sự, cậu chính là tay thợ săn trời sinh, dưới bề ngoài đạm mạc thanh lạnh kỉa sâu không lường được.
“Lẽ nào tôi không thê đổi ý sao, vốn chính là cậu lừa tôi” Mạc Họa hỏi ngược một câu.
Lâm Mặc muốn nói chuyện, thế nhưng lúc này có một người tới, là Triệu Hàm Hàm.
Triệu Hàm Hàm đã biết Lâm Mặc là một thiếu niên thiên tài, cô ta vội vã chạy tới, cô ta vì chuyện mình bỏ lỡ khôi vàng này. hố không thôi, tình duyên cô ta với Lâm Mặc sao mà chông chênh.
“Lâm Mặc, chúng ta có thể nói chuyện không?" Triệu Hàm Hàm cắt ngang hai người kia, vẻ mặt mến mộ ân cân nhìn Lâm Mặc.
Mạc Họa vốn là đang tức giận, bây giờ nhìn vẻ mặt dại trai Triệu Hàm Hàm đi đến, hận không. thể nhào tới trên người Lâm Mặc, cô liền không rõ sao càng thêm tức giận. “Bạn gái cũ tới tìm cậu kia, tôi sẽ không quây rây hai người!" Mạc Họa xoay người rời đi.
Lâm Mặc đứng tại chỗ nhìn bóng hình cô rời đi, nhập môi mỏng một cái.
“Lâm Mặc” Lúc này Triệu Hàm Hàm đã đi tới: “Lâm Mặc, chúc mừng anh đã thắng, trước đây em đã cảm thấy trên người anh có một loại mị lực và hào quang khiến người ta say mê, hiện tại em rốt cuộc biết đây là cái gì rồi, Mạc Họa căn bản không biết thưởng thức anh, em khác với cô
†a, những ngày. này tách khỏi anh em môi thời môi khắc đều nhớ tới anh, em..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327521/chuong-2848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.