Lúc này cô cũng cảm giác được người cô, Mạc Họa lại ngắng đầu, liền đụng phải cặp mắt Đan Phượng xinh đẹp chói mắt kia của Lâm Mặc.
Cậu đang nhìn cô.
Bốn mắt nhìn nhau, Mạc Họa chạy trồi chết.
“Ai nha kinh Linh, vào tiết rồi, chúng ta mau trở về lớp” Mạc Họa kéo Vưu Linh bỏ chạy.
Trong lớp.
Mạc Họa về chỗ ngồi, cô có chút không yên lòng. Một ánh mắt rơi vào trên
Lâm Mặc cùng tổ với cô, thế nhưng, ngôi ở sau cùng, lúc cô quay đầu nói chuyện với bạn ở phía sau lặng lẽ nhìn cái, Lâm Mặc gục xuống bàn, đang ngủ.
Cậu gió êm sóng lặng, mà cô xao động không ngót.
Mạc Họa không biết nên làm sao mở miệng đề cập với cậu yêu cầu kia, cô đã bô não rật nhiều hình ảnh, cô cũng không thể cầm một bó hoa chạy đên trước mặt của cậu, nói với cậu nói Lâm Mặc, chúng ta hẹn hò đi?
Ah, không đúng, là Lâm Mặc, chúng ta hẹn hò giả đil?2 Lấy tính tình của cậu, cậu sẽ phải lườm cô tóe mắt sau đó quay đâu bước đi.
Tan học; các học sinh Mạc tục rời đỉ, Vưu Linh nói: “Họa Họa, sao cậu chưa về nhà?”
Mạc Họa cầm bút, làm bộ mình đang nghiên cứu một bài toán: "Tớ giải xong bài này liền về”
Vưu Linh, được rồi, thế giới của học bá cô không hiểu. Vưu Linh cùng các học sinh đêu rời đi, Mạc Họa bắt an lui về phía sau nhìn mây lần, Lậm Mặc vận chưa đi, cậu còn gục xuống bàn ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327511/chuong-2838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.