Chương trước
Chương sau
Cô căn bản cũng không có thời gian để bi thương, cô muốn thoát khỏi tên ác ma Trương Hàn này!

Lâm Bất Nhiễm nhắm hai , sau đó mở ra, trong con ngươi vồn tái nhọt trồng rỗng của cô bừng lên một ngọn lửa, trong ánh mặt của cô đột nhiên có màu sắc, sặc màu cực kỳ nóng bỏng sáng rực đề cả người cô đều trở nên sinh động.

“Tôi nghe hiểu, có thể buông tay không, anh làm tôi đau rồi”

Cô nghe lời làm cho Trương Hàn nhướng mày kiếm, hắn chậm rãi buông lỏng tay, sau đó nói: “Làm đau em là lỗi của anh, để tỏ lòng áy náy, Nhiễm Nhiễm, anh hiện tại muôn ở lại bên em, có được không?”

Hắn nói, đêm nay hắn muốn ở lại.

Lâm Bát Nhiễm nhìn một chút chiếc giường bệnh kia: “Ở đây không đủ cho anh ngủ”

“Không sao, chen chúc một chút cũng được, anh đi tắm trước, năm trên giường chờ anh” Trương Hàn hôn lên mặt cô một cái, sau đó cởi áo khoác vào phòng tăm.

Lậm Bắt Nhiễm hung hăng siết nắm đấm, cô hận không thê làm cho Trương Hàn đi chêt ngay bây giờ, thế nhưng cô không thế, vì em trai VÌ chính cô, cô Kí có thế nhịn nhục.

Vừa rôi hăn nói muôn dân cô đên Hoa Tây Tây Bộ gì đó vào nửa tháng sau, cô còn có thời gian nửa tháng, cô phải suy nghĩ thật tốt một chút...

Lúc này Lâm Bắt Nhiễm đột nhiên phát hiện quần áo hắn cởi ra thả ở trên giường, một cái ví tiền rớt ra, là ví tiền của hắn.

Lâm Bát Nhiễm suy nghĩ một chút, sau đó tự tay mở ra ví tiên của hắn, trong ví tiền cất kỹ một tắm hình.

Tám hình này đã cũ, phía trên có hai người, một là mẹ của Trương Hàn, còn có một cô gái xinh đẹp thanh thuần.

Cô gái kia ăn mặc chiếc đầm trắng, dụng mạo lại tương tự đến tám phân với Lâm Bất Ni Đầu ngón tay Lâm Bất Nhiệm bắt đầu run rấy, bởi vì cô đã biết, cô chính là thế thân của cô gái này!

Trong hình cô gái này thân mật kéo cánh tay mẹ hăn, rõ ràng rất được mẹ hăn thích, ảnh chắc là do Trương, Hàn chụp, cô bé này chính là người hắn cưng chiêu.

Bởi vì cô và cô bé này giống nhau đến bảy tám phân, cho nên cô “được”

Trương Hàn coi trọng, hợp đồng bao nuôi không thành, hản tính toán một cái chuỗi sự việc, đây cô tới địa ngục. Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Trương Hàn tắm nước lạnh đi ra.

“Em đang làm cái gì..” Trương Hàn khế ngừng nói, bởi vì hẳn chứng kiến Lâm Bật Nhiệm năm trong tay bức hình của hắn. Sắc mặt hắn lạnh lẽo, bước mạnh lên trước, đoạt lấy ảnh chụp trong tay Lậm Bất Nhiệm: “Ai cho cô đụng đến đồ của tôi, Lâm Bất Nhiễm, có phải cô muôn chết hay không?

Trương Hàn tức giận, hắn nồi điên gào lên, giơ tay định tát Lâm Bắt Nhiệm.

Lâm Bắt Nhiễm không tránh, chẳng những không tránh cô còn dũng cảm tiến lên đón bàn tay hắn: “Anh đánh đi, dù sao cũng không phải anh chưa từng đánh qua” Trong một năm hắn giam cầm cô đã từng tát cô, trong xương hắn vô cùng âm u thô bạo, rât đáng sợ.

Tính tình Lâm Bất Nhiễm điềm tính, hiền lành, mẹ mất sớm khiến cô hiểu chuyện sớm hơn những người bạn đồng trang lứa khác, cô rất hiệu thuận, biết chăm sóc em trai, lòng nhiệt thành đam mê với thiết kế làm cô tràn đầy ảo tưởng, hi vọng chờ mong thê giới này.

Trong xương cô là sạch sẽ ấm áp lại tỉnh khiết, so với Trương Hàn tuyệt nhiên là hai loại người khác biệt. Trước đây có thể cô sẽ sợ Trương Hàn, nhưng bây giờ, cô không hề sợ nữa.

Người đã chết qua một lần, còn gì để sợ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.