Cô khóc rất thương tâm, vừa mắng cậu rất đáng ghét, vừa bảo câu đừng chết, Lâm Mặc thở dài một tiếng, lúc. đầu cảm thấy cô rất đần, đã bảo cô đừng xen vào chuyện của người khác, cô không nghe, giờ thì hay rồi, nhưng khi nhìn cô khóc như thê, thật đúng là... đáng thương.
Lâm Mặc chậm ¡ãi giơ tay lên, đâu ngón tay thon dài rơi trên khuôn mặt nhỏ âm ướt của CÔ, dịu dàng lau nước mắt cho cô: “Mạc Họa, cậu rơi nước mắt vì tôi sao?”
Cậu chưa chết!
Cậu tỉnh rồi!
Mạc Họa đờ ra, trong lòng đã bị niềm vui to lớn nuôt mật, cô lôi áo cậu, vừa khóc vừa cười: “Lâm Mặc, cậu tỉnh rôi, cậu rốt cục đã tỉnh rồi, làm tôi Sợ muốn chết!”
Nước mặt của cô lau không sạch, đúng là sinh ra từ nước mà, mêm mại khiên người ta không nỡ chạm. Lâm Mặc không đành lòng rời khỏi mặt cô, lòng bàn tay có vết chai mỏng nhẹ nhàng vuột ve trên khuôn mặt nhỏ ấy, da thịt thiếu nữ non mềm dường như trứng gà mới vừa lột sạch vỏ.
Lâm Mặc vuốt ve vài cái, sau đó thu tay vê, cậu chậm rãi ngôi dậy, nhắm mắt một cái: “Tôi không sao, đừng Số Hiện tại cậu cảm thấy đầu váng mắt hoa.
“Ai nói không sao, cậu vẫn còn đang chảy máu!” Mạc Họa không nỡ chêt, thanh âm nghẹn ngào đều run rẫy.
Lâm Mặc câu một cái môi mỏng: “Cậu có muốn xuống khỏi người tôi xuống trước không?”
Lúc đầu tư thế của bọn họ chính là nữ trên nam dưới, hiện tại Lâm Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327475/chuong-2812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.