Chương trước
Chương sau
Mạc Họa có chuẩn bị tâm lý, cô tới bệnh viện rất có thể gặp. phải Lâm Mặc, nói chuyện cũng đyiwhe, cô cần phải cắt đút, không thể lại để cho thiêu niên này đảo loạn tâm trí cô mãi, khiến cô suốt ngày cứ ngơ ngơ ngắn ngắn, cô không thích mình như vậy.

Mạc Họa dừng bước, cô nhìn Lâm Mặc từ phía trước chạy. tới, đèn đường hất vào trên gò má đẹp trai của cậu, tăng thêm mây phân nhu hòa.

“Cậu tới thăm chị tôi?”

“Ứ, nghe nói chị Bật Nhiễm sắp phâu thuật, cho nên tôi tới

thăm một chút, đúng rồi, mây ngày hôm trước lúc tôi đi dạo. phố vô ý thây được một quyên sách thiết kế, liền mua tới tặng cho chị Bất Nhiễm, rất rẻ, không đáng bao đồng đâu” Hai người mặt đứng đối mặt, Lâm Mặc nhìn cô gái trước mắt, cậu xưa nay biết cô rât đẹp, thế nhưng môi một lần gặp. mặt, cậu vẫn tâm động không ngớt như' cũ.

Cậu thích cô.

Rất thích rất thích.

Cậu vẫn áp chê tình cảm của mình, không dám vượt qua khoảng cách nửa bước, bởi vì cậu biết trong lồng ngực liều mạng ngăn chặn một khát vọng nóng bỏng tựa nhự dung nham, ch nn không không chế được chính mìn Nhưng, cô một lần lại một lần đi tới bên người cậu.

Cậu không muốn nhịn nữa.

Cậu muốn hỏi, cô có phải cũng thích cậu không?

“Mạc Họa, vì sao cậu tốt với chị tôi như vậy?” Giọng cậu khàn khàn.

Mạc Họa nhìn ánh mắt của cậu, đêm nay đôi mắt của thiếu niên sáng rực lạ thường, càng chói mắt hơn cả tinh không, cô cuộn tròn ngón tay: “Lâm Mặc, tôi rất cảm thông cho tỉnh cảnh của chị Bát Nhiễm, cho nên nêu như cậu có khó khăn gì đều có thể tìm tôi, bắt kế là phương diện kinh tế hay là phương diện chữa bệnh, tôi biêt cậu rất có cốt khí, không cân sự đồng cảm và trợ giúp của tôi, thế nhưng, làm người chung quy đều sẽ có lc cúi đầu, không phải sao?”

Lâm Mặc là một người thông minh bực nào, cậu đã nghe. được ý tứ Mạc Họa.

Đêm nay, cô tới bố thí.

Tắm lòng thành nhiệt kia, từ từ nguội dần.

“Đúng rôi Lâm Mặc, ngày hôm nay tan học Triệu Hàm Hàm tới tìm tôi, bảo tôi không nên phá hỏng tình cảm giữa các cậu, thật ra ây, chuyện tình giữa các cậu không liên quan gì tới.

tôi, ngày đó tôi đứng ra cũng là muốn chứng minh cho sự trong sạch của mình, cho nên, tôi hy vọng các cậu có thể xử. lý thích đáng tình cảm của mình, đừng làm phiền đến tôi nữa”

Giọng Mạc Họa rất nhẹ, có thể nói là dịu dàng, hơn nữa cô chỉ là nói ra sự thật, dường như cũng không có ý khác. Nhưng Lâm Mặc nghe hiểu, từng chữ từng câu của cô đều ngắm ngầm chứa dao.

“Còn nữa Lâm Mặc, tôi biết cậu không thích tôi, đổi với tôi có thành kiến, thế nhưng chúng ta dù sao cũng là bạn học. cùng lớp, vê sau chúng ta cứ chung sống hòa bình đi...” Mạc Họa vẫn chưa nói hết, Lâm Mặc đã câu môi, bật cười ột tiêng.

Ha.

Thiếu niên từ trong cổ họng bật ra tiếng cười lộ rõ mỉa mai và bạc bẽo, hàng mi Mạc Họa run rấy, lời đã tập.

luyện xong cũng không nói được nữa.

Bầu không khí giữa hai người trở nên vô cùng gượng gạo, kiêm nén làm người ta không thở nổi.

Mạc Họa ngắng đầu nhìn cậu, cắt đứt sự im lặng quỷ dị này: “Cậu cười cái gì?”

Lâm Mặc: “Tôi có thích cậu hay không, cậu lại không biết?” Mạc Họa giật mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.