Vừa lúc đó, một thanh âm mềm mại dễ nghe vang lên: “Lâm Mặc!"
Lâm Mặc cứng đờ.
Thanh âm này...
“Chị Họa Họa, chị làm gì vậy, tại sao chị lại chạy vê, ở đây rât nguy hiểm, chúng ta mau mau về nhà thôi” Có Vũ lúc đầu kéo Mạc Họa rời đi, nhưng đang chạy đột nhiên Mạc Họa hất tay cô trở về đây.
Lâm Mặc chậm rãi xoay người, cậu thấy được Mạc Họa. Mạc Họa chạy. về, đôi mắt sáng lưu động ây rơi vào khuôn mặt tuân tú của cậu, chăm chú nhìn cậu.
Con ngươi Lâm Mặc co rụt lại, không biết cô ở chỗ này. Hiện tại dáng vẻ cậu nhất định rất tỆ, trong tay cậu còn cầm dao, dao nhỏ tí tách từng giọt máu.
Quả nhiên, Có Vũ thấy được dáng vẻ dữ tợn của cậu bây giờ, sợ đến thét chói tai một tiếng: “AI”
Tiếng thét này cũng bừng tỉnh lại lý trí Lâm Mặc, vẻ khát máu trong đôi mắt cậu chậm rãi tán đi.
Lâm Mặc nhắc chân, muốn đi tới hướng Mạc Họa.
Đừng sợ...
“AI Anh đừng tới đây, nếu anh qua đây chúng tôi liền báo. cảnh sát!” Có Vũ nhanh chóng chắn trước mặt Mạc Họa. Bước chân của Lâm Mặc dừng lại.
“Chị Họa Họa, chúng ta nhanh về nhà thôi, bọn họ đáng sợ quái” Cố Vũ cưỡng chế lôi Mạc Họa đi.
Hai mắt Mạc Họa có hơi hồng, cô liếc Lâm Mặc, sau đó cùng Cô Vũ rời đi.
Thân ảnh hai cô bé rất nhanh biến mất.
Lậm Mặc đứng tại chỗ, thật lâu không hề động.
Trương Hàn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327432/chuong-2775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.