Chương trước
Chương sau
~Xboy, chúng tôi thực sự rất thích cậu, cậu chính là người chúng tôi vẫn luôn đợi kia, đừng lại vùi mình trong khu ổ chuột ây nữa, cậu trời sinh hợp với ánh vinh quang.

Lâm Mặc mặt không biến sắc: một tiếng trực tiếp tắt máy vi tính.

Bên kia ĐMI Xem như cậu lợi hại Sau này liên hệ tiếp! Lâm Mặc đứng lên, chuẩn bị tắm, lúc này cậu nghĩ tới rồi cái gì, lại đưa tay sao vào trong túi quần, Ìây ra chiếc khăn kia.

Khăn của Mạc Họa.

Cậu không biết vì sao cô đột nhiên đi tới Nhất: ›Irung, mây năm trước cậu bán mình táng mẫu, cô từ xa phương tới, sau đó cậu nghe qua, cô tên Mạc Họa, bố cô Mạc Tuân là đệ nhất thủ phủ toàn cầu, cô từ nhỏ đã là Lan Lâu Công Chúa, còn là đệ nhất Vương phi tương lai.

Cô là con gái cưng của ông trời, cao cao tại thượng, cậu chưa từng nghĩ cô sẽ đi đến bên cạnh cậu.

Bởi vì cô ở Nhất Trung, cho nên cậu mới đến Nhất Trung. Có vài người, liếc mắt đã là chấp niệm cả đời, cậu lý tính khắc chế, hiểu rất rõ chỉ khi không có hi vong mới không có thất vọng, liệc mắt nhìn, chỉ vì tác thành cho giâc mộng thời thiếu niên của mình.

Thế nhưng cậu không ngờ, cô sẽ ba lần bốn lượt đi đên bên cậu, ngày hôm nay còn đến tận nhà cậu.

Cậu vẫn muốn đuổi cô đi, bởi vì, chỉ cân cô không lượn lờ trước mắt cậu, tâm trạng cậu cũng sẽ không xáo động như thê.

Đừng tới mê hoặc cậu.

Lâm Mặc không cảm thấy mình là một người tốt, thứ cậu muốn, đều có thê rất dê dàng đạt được, nếu như cậu muốn cô, cũng có rất nhiều thủ đoạn.

Mặc kệ cô là Công Chúa hay là Vương Phi tương lai gì đó, ai ngăn cản cậu có được cô, cậu có thể sẽ hủy hoạt kẻ đó, nêu như toàn bộ thiên hạ đều không cho cậu có được cô, vậy cậu cũng có thể hủy diệt toàn bộ thiên hạ.

Thế nhưng, cậu không muốn làm như vậy.

Tâm lý u ám như thế, cô sẽ không thích.

Lâm Mặc giữ chiếc khăn ấy thật chặt trong lòng bàn tay, từng lân một tự nói với mình, coi như châm d Mạc Họa tối hôm qua ngủ không được ngon sáng lúc rời giường cảm giác rất uẽ oải, có chút dâu hiệu buổi bị cảm.

Đên trường học, Vưu Linh nhanh chóng chạy tới: Họa, nghe nói hôm nay hiệu trưởng Dương trỏ về, phải xử lý chuyện Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm yêu sớm rồi”

Mạc Họa không đáp, hiện tại trong lòng cô ghét chết Lâm Mặc, chuyện của cậu không có bắt kỳ quan hệ gì với cô. “Họa Họa, cậu xem, ban hội đồng của trường chúng ta đều tới, những người này cũng tìm hiệu trưởng Dương tranh cãi, kiên quyết muốn đuôi học Lâm Mặc” Vưu Linh chỉ một ngón tay.

Tuy là Mạc Họa không muốn quản chuyện Lâm Mặc nữa, nhưng cô vẫn ngắng. đầu, chỉ thấy cửa phòng làm việc của hiệu trưởng vây quanh rất nhiều người, đều là ban hội đông của trường.

Những người đó đều là phụ huynh học sinh Nhất Trung, có tiên có thê, quyên góp mây khu trường và thư viện cho Nhất Trung, bọn họ đều vội tới gây áp lực với hiệu trưởng, để đuổi học Lâm Mặc.

Mạc Họa đi tới, rất nhanh đã nghe được tiêng bàn luận của bọn họ.

“Bồ ơi, Lâm Mặc này vốn chính là một thằng có tội đồ, rốt CUỘC VÌ Sao nó có thể trà trộn vào Nhất Trung, ngày hôm nay hiệu trưởng Dương phải nói rõ ràng cho chúng ta” “Đúng thế, Lâm Mặc này còn dám ở Nhất Trung yêu sớm, nêu như không nghiêm phạt, về sau nhất định sẽ làm hÙ những bạn học khác!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.