Mạc Họa đối với mấy ánh mắt này đã có sức miễn dịch, cô bé kéo tay Có Vũ: “Vũ Vũ, xe tới rôi, chúng ta vê nhà đi”
Xe của Cố gia ngừng lại, tài xé bác Phúc cung kính kéo ra cửa sau xe: “Đại tiêu thư, Mạc tiểu thư, lên xe thôi”
Chỉ mỗi hai mỹ nhân Mạc Họa và Có Vũ đứng ở chỗ này, đã gây ra ùn tắc giao thông.
Mạc Họa và Có Vũ chuẩn bị lên xe.
Thế nhưng lúc này bên tai truyền đến rồi loạn tưng bừng, có người nói: “Các cậu mau nhìn, Lâm Mặc tới!"
Mạc Họa ngắng đầu, chỉ thấy phía trước đàn người tự động nhường ra một con đường, một cậu bé cao lớn tuân tú đã đi tới.
Cậu mặc chiếc áo thun trắng quần jean đơn giản, cậu rất cao, ước chừng cao hơn Mạc Họa một cái đầu, da cậu rất trắng, bệnh trạng tái nhợt, nhưng cậu lại rất điển trai, tỏa ra mùi vị kinh diễm lại tà lạnh.
Bạn học chung quanh dường như đều rất sợ cậu, tránh rất xa.
Cô Vũ nhanh chóng lôi Mạc Họa một cái, nhỏ giọng nói: “Chị Họa Họa, chúng ta trồn xa một chút, Lâm Mặc này rất đáng sợ, anh ta sao lại đến Nhất Trung rôi, lẽ nào anh †a đến đây học?”
Lâm Mặc?
Mạc Họa không biết Lâm Mặc, thế nhưng tất cả mọi người sợ Lâm Mặc như thế, cho nên cô tò mò nhìn Lâm Mặc vài lần.
Dường như chú ý tới ánh mắt của cô, Lâm Mặc phía trước đột nhiên ngắng đầu, nhìn lại.
Trọng khoảng thời gian ngắn, bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327394/chuong-2746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.