Thân hình cao lớn của Diệp Minh cứng đờ, ánh mắt sắc bén đi xuống, rơi xuông trên bụng cô: “Có ý gì? Hai đứa?” ` “Báo cáo thủ trưởng, là hail”
Mẹ nói Diệp Minh năm mơ cũng không nghĩ đên Hà Băng sẽ mang song bào thai, hiện tại đã đón Điêm Điểm vào. quân khu rồi, cô bé đi học ở đại viện quân khu, hiện tại lại là song l bào thai, anh nháy mắt đã làm ông bồ ba con rồi.
Diệp Minh vẫn luôn quá cô độc, anh thật sự không ngờ tới gia đình mình trong một thoáng đã đông đúc như vậy. Diệp Minh giơ tay lên sờ đầu mình một chút, nhanh chóng ôm ngang cô lên, bước mạnh ra ngoài.
Các cậu lính phía sau hét ầm lên.
Lúc ra cửa đụng phải lão thủ trưởng Trần Cẩm, Trần Cảm nhìn Diệp Minh từ sân tập huấn ôm Hà Băng đi ra, mặt ông trâm xuống, muốn cất lời răn dạy.
Thế nhưng Diệp Minh cũng chẳng thèm nhìn ông, trực tiêp nhâc chân chạy.
Thằng nhóc này!
Trần Cẩm vào sân tập huấn: “Náo cái gì náo, náo nữa thì vác vật nặng chạy 20 kml”
Tất cả binh “xoát” một tiếng đứng chào kiểu nhà lính:
“Báo cáo lão thủ trưởng, thủ trưởng thái thái mang song bào thai, thủ trưởng sướng đến phát rô rôi, nên mới ôm thái thái bỏ chạy đó ạt”
Cái gì?
Song bào thai?
Cừ lắm, thằng nhóc này!
Theo ông biết, nhà Hà Băng và Diệp Minh cũng không có gen di truyện song bào thai.
Gương mặt nghiêm túc của Trân Câm nhanh chóng, lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3327390/chuong-2742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.