Chương trước
Chương sau
“Ông và Thiên Thiến đã sớm nhận nhau, bố con các người thực sự là cha nào con nây, mây năm nay đứa con ở chỗ thủ trưởng thu tập được mạng giao thiệp và lũ người bợ đít mình, câu kết thành một mạng lưới”

“Thế nhưng ông thiên tính vạn tính, không tính được lão thủ trưởng lại vì tôi mà tự mình làm báo cáo với cập trên, công văn phía trên lập tức gửi xuống, tôi trở thành tân thủ trưởng”

“Ông đã không muốn đợi thêm nữa, thừa dịp tôi bây giờ còn chưa ngồi vững cái ghê thủ trưởng, lão thủ trưởng vân còn hôn mê trong bệnh viện, ông đã muôn vĩnh viễn giữ chặt chân tôi W Khâu Sơn này!”

“Ha, ha ha thư ký riêng cười to: “Đúng là Huyết Ưng, không uỗng công Trần Cằm mấy năm nay coi trọng mày, quả thực coi mày là HU con trai ruột của mình tới tài bồi g đỡ, không sai, mày nói đều đúng”.

“Nhiều năm như vậy tao ở bên Trân Cầm bỏ ra bao nhiều nỗ lực, tân thủ trưởng vốn nên là ta, dựa vào cái gì, chúng mày dựa vào cái gì?”

Mặt của thư ký riêng bởi vì không cam lòng, ghen ty và tham lam mà trở nên vặn vẹo dữ tợn.

Lúc này một tiếng hừ lạnh vang lên: “Dựa vào cái gì, tôi cũng muốn hỏi . mày một câu, dựa vào cái gì?”

Thư ký riêng cứng đò, thanh âm này?

Gã rất nhanh xoay người, Trần Cẩm tới.

Thư ký riêng không thể tin tưởng: “Mày... không phải mày. đang hôn mê trong bệnh viện sao?”

Trần Cẩm nhìn thư ký riêng: “Mày tưởng tao đã ăn thức ăn mà Hà Băng bị hạ độc? Kỳ thực, tao căn bản không trúng độc, tao chính là chờ cái ngày mà mày. động thủ này nhìn thấu bộ mặt thật của mày!”

Sắc mặt thư ký riêng “xoát” một cái trắng phau, gã đã hiều, gã trúng kế nôi.

Đây là kế của Trần Cẩm và Diệp Minh.

Lần này gã bị bắt tại trận, những: người và thê lực sau lưng của gã phơi bày toàn bộ dưới ánh sáng, sẽ bị nhồ tận gốc.

Hơn một tháng này, Diệp Minh và Trần Cẩm â ân nhân không hành động, thì ra là để bắt rùa trong hũ.

Gã thua rồi.

“Mày, muốn làm thủ trưởng, vậy mày có biết để làm thủ trưởng cần phải có tài lực gì không?”

“Mày không rõ vì sao tao nhìn trúng Diệp Minh, đó là bởi vì mày chưa từng vượt mọi chông gai, bước trên con đường máu nhự Diệp Minh, mày cũng chưa từng ngắng đầu trong Ệ bóng đêm, canh gác hừng đông giông như Diệp Minh, mày lại càng chưa từng vì nước bỏ tình, lệ rơi đầy mặt như Diệp Minh”

“Mày không có nghị lực bền bỉ, xương côt cứng răn, tín ngưỡng thuần túy, làm sao có thể đi lên ngôi vị thủ trưởng? Vị trí này là quyền lợi nhân dân ban cho, tật cả những thứ vị trí này phải làm đều là vì dân!”

Lời của Trân Cẩm leng keng mạnh mẽ, chữ chữ câu câu. đêu gõ mạnh vào trái tim của người ta.

Có thể đi tới vị trí này, có ai chưa từng có hi sinh?

Đến giờ ông ta mới biết được Thiền Thiến không phải con gái ruột của mình.

Năm tháng đó, ông và vợ cũ là được cấp trên mai mối, bà †a là là tiêu thư trong sạch, sau khi gả cho ông cũng coi như là hiên lượng kính cân nghe theo, giữa bọn họ chưa nói tới cái gọi là ái tình, nhưng rất hài hòa.

Ông không biết mình lại bị ngoại tình sau lưng.

Sau khi kết hôn, có máy, năm ông ở bên ngoài năm vùng, mây năm cũng không vê nhà được một lân, càng không liên lạc được người nhà, chính khi đó thư ký riêng này thừa lúc văng mà " vào.

Thư ký Nên kinh hãi, tất cả ngưu quỷ xà thần ở trước mặt chính nghĩa đều sẽ không chịu nồi một kích, không chỗ che giấu.

Thế nhưng chuyện cho tới Đây giờ, chỉ có thể đồ máu, thư ký riêng dữ tọn nói: “Giết cho tao!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.