*Ù, Diệp Minh gật đầu, dán môi lên trán của cô hôn: “Có người ngôi không yên muốn động thủ rồi. Bé cưng, trong khoảng thời gian này uất ức em rồi, chờ anh từ Khâu Sơn trở về, cả đời này sẽ không. để cho. em chịu thêm chút uất ức nào nữa”
Anh là một người đàn ông không dễ buông lời thề hẹn. Thế nhưng nếu đã hứa hẹn, chính là chuyện cả đời.
Tiếng “bé cưng “này hòa tan trái tim cô.
Người đàn ông này rất "lưu manh”, bình thường hay gọi cô là “con nhóc”
gì gì đó, hình như đây là lần đầu tiên gọi cô là “bé cưng”. Hà Băng vươn hai tay ôm lấy vòng hông to lớn của anh: “Dạ, em nghe lời anh, anh đi chiến trường của anh, em lợn chỗ này ngoan ngoãn chờ anh trở vê, anh vệ nhanh nhanh chút nha.”
Cô cái gì cũng không hỏi, cái gì cũng không quản, chỉ chò anh.
Anh đi đây, ngủ thêm chút nữa đi”
Diệp Minh buông cô ra, chuẩn bị rời đi.
“Này, Diệp Minh, chờ một chút.”
“Làm sao vậy, luyến tiếc anh?”
"Không phải... có một người muốn để anh gặp một lần” “Người nào?”
Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa vang lên, có người đến.
Người nào?
Diệp Minh đi tới mở cửa phòng, ngoài cửa là Tiểu Điểm Điểm.
Điểm Điểm mang chiếc váy công chúa hồng nhạt, oa, người đàn ông này thật là cao nha, cô bé phải ngưỡng hết đầu lên nhìn, sau đó nhào qua ôm lấy bắp đùi Diệp Minh, non nớt cười nói: “Bồ ơi, hihi, bố của con”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3315187/chuong-2710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.