Chương trước
Chương sau
“Bác sĩ, tôi làm sao vậy?”

“Cô gái, chúc mừng cô, cô mang thai rồi” Bác sĩ đưa một †ờ siêu âm cho Hà Băng.

Cô mang thai rồi.

Đầu Hà Băng ong ong, trực tiếp chết máy.

Vừa rồi bác sĩ nói gì cơ?

Cô mang thai Hà Băng nhìn tờ giấy siêu âm trên . tay, đã chân đoán chính xác cô trăm phân trăm có thai rồi.

Cô vậy mà đã mang thai?

Diệp Minh muốn có con, máy lần ngủ cùng nhau, bọn họ cũng không làm biện pháp tránh thai.

Thế nhưng... quá nhanh!

Cô còn chưa kịp nói sự tồn tại của Điềm Điềm cho Diệp. Minh liền đã mang cái thai thứ hai rồi.

Tuy cô đã chuẩn bị xong việc mang.

thai lần nữa, Diệp Minh vẫn luôn một mình, ngoại trừ em gái ra, bố mẹ anh cũng không còn nữa, cô muốn sinh hai đứa bé cho anh, náo nhiệt một chút.

Thế nhưng, thực sự quá nhanh.

Hà Băng bị giết trở tay không kịp.

Cô vươn tay sờ lên vùng bụng dưới bằng phẳng của mình, nơi đây... lại dựng dục máu thịt của anh sao?

“Bác sĩ, bé con của tôi..”

Nhìn thần sắc khẩn trương của Hà Băng, bác sĩ cười khoát tay áo: “Cô gái đừng lo quá, cô mới vừa mang thai, chỉ mới ba tuần, các .hạng mục đều rất tốt, cô và bé tất cả đều bình thường”

Hà Băng nhanh chóng nhếch môi: “Thật sao?”

“Thật, không giả đâu! Cô gái, cô trẻ tuổi, thê chât cũng không tệ, dưỡng thai cho tốt. Trong giai đoạn đầu của thai kỳ, cô nên nghỉ ngơi nhiều hơn và tăng cường dinh dưỡng. Nhớ kỹ hạn chê chuyện phòng the lại, định kỳ đề đi kiểm tra thai thì sẽ không. có vân đề gì đâu” Bác sĩ hiền hòa cười nói.

Hà Băng run hàng mi nhỏ dài tựa cánh ve, trái tim nhanh chóng rạo rực xao động vui mừng.

Cô mang thai.

Cô lại mang thai rồi!

Lần đầu mang thai cô sinh một nàng công chúa, nói không chừng cái thai trong bụng này là một Tiêu Diệp Minh.

Từ nơi sâu xa tự có an bài, ngày hôm nay Diệp Minh đạp gió rẽ Sóng, giương cánh bay lượn, mà cô lại tạo ra huyệt nhục của anh.

Trời xanh đã đem đến bao nhiêu phong sương chồng chồng điệp điệp, hiện tại liên ban ơn bây nhiêu ân phúc viên mãn.

Anh có.

Những thứ người khác có, anh đều CÓ.

Suy nghĩ một chút mây năm nay bọn họ đều chung đụng thì ít mà xạ cách thì nhiều, thể nhưng môi một lần ở cạnh nhau cô đều có thê dễ dàng mang thai, cũng không biết là cô lợi hại hay là anh lợi hại.

Hà Băng có chút dở khóc dở cười, cô dịu dàng đảo quanh trên bụng mình, viền mắt trăng nõn lần nữa phiếm hồng, cảm ơn, cảm ơn tiểu sinh mạng này đã đến, hiện tại dù cho Diệp Minh không ở bên cạnh cô, cô sẽ Không cảm thấy cô đơn.

Bởi vì cô có Điểm Điểm, còn có Tiểu Diệp Minh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.