Hà Băng nhanh chóng chạy vào phòng bếp, bắt đầu nâu nướng.
Diệp Minh nhìn bóng dáng cô gái bận rộn, chau lại mày kiêm: “Ống già, chỗ ông không có cơm ăn sao, chạy tới đây náo nhiệt làm cái gì!”
Trần Cẩm võ vai Diệp Minh một cái: “Thật không nhìn ra, cậu cũng theo mốt dữ ha, cũng học thanh niên người ta yêu đương”
Hai người nói móc lẫn nhau một câu, sau đó đi vào. phòng khách.
Trong phòng khách, Diệp Minh và Trần Cẩm mặt đối mặt ngồi ở trên ghế sa lon.
Trần Cẩm uống một ngụm trà, sau đó nhìn về phía Diệp Minh: “Nội gián còn chưa điều tra ra, cậu không nghỉ ngờ tôi à?”
Diệp Minh câu môi, giễu cợt một tiếng, cặp mắt đen kia ánh lên tia sắc bén, không gì sánh được tà lãnh: “Ông già chẳng lẽ tệ đến mức đó?”
Trần Cẩm cười, „ ông thật không nhìn lầm người đàn ông này, anh trầm ổn bình tĩnh, tâm như gương sáng, có trí Tuệ.
Diệp Minh híp mắt một cái: “Ai là nội gián, trong lòng ông biết không?”
Trần Cẩm đề chén trà bên trong tay xuÔng: “Tôi hiểu ý của cậu, cậu nghi ngờ Thiến Thiền, nhưng Thiền Thiền còn không có năng lực như thế, trừ phi nó có người bày mưu, kẻ kia nhất định là người bên cạnh tôi.”
Nói rồi Trần Cảm nhướng mày, thấp giọng hỏi: “Có muốn bắt nội gián không?”
Diệp Minh lười biếng dựa vào trên ghề sa lon, vẫn không nói gì, lúc này.
Hà Băng từ trong phòng bếp đi ra, cô câm đĩa trái cây trong tay đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3313651/chuong-2683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.