Chương trước
Chương sau
Bò Cạp không thể bình tĩnh được nữa, gã lúc này mới ý thức được kẻ địch Huyết Ưng đó cường đại đến bao nhiêu.

Song rất nhanh gã liền lộ ra nụ cười quỷ dị, trên tay gã còn có † con át chủ bài, đó chính là Hà Băng.

“Bốp bốp”, Bò Cạp võ tay: “Huyết Ưng, chúc mừng mày qua cửa thứ nhất, bây giờ tiến hành cửa thứ hai, cửa thứ hai chính là... mày bây giờ quỳ xuống cầu xin tao, dập đầu cho tao”

Bò Cạp muốn Diệp Minh quỳ xuống!

Đồng tử như băng tuyết của Hà Băng đột nhiên co rụt lại, cô nhanh chóng lắc đầu: “A Minh, đừng!”

A Minh của cô là hán tử đỉnh trời đạp đất, trên lạy trời, dưới lạy bố mẹ, không ai có thể làm nhục linh hồn anh, chà đạp tôn nghiêm anh, Bò Cạp làm sao xứng?

A Minh, đừng quỳ!

Ngũ quan anh tuấn lập thể của Diệp Minh dâng lên một tầng sương lạnh mỉa mai, mồ hôi từng giọt chảy xuống, thắm ướt vạt áo trước của anh, anh hiện tại dã tính, tà khí, giống như chim Ưng ngủ đông trời đêm: “Hiện tại muốn tao quỳ xuống, †ao quỳ rồi, bước tiếp theo thì sao, sẽ không phải là bảo tao chém tay của mình đấy chứ!? Là mày ngu, nên nghĩ tao cũng ngu như mày?”

Bò Cạp âm trầm cắn răng: “Huyết Ưng, mày cứng mồm thế thì †ao đây chỉ có thể làm ngay trước mặt mày, làm ngay tại trận với Hà Băng”

Nói rôi Bò Cạp vươn tay xé một cái, cô áo của Hà Băng bị xé rách, lộ ra chiếc cổ trắng như thiên nga và một mảng lớn da thịt tinh tế trắng nõn.

Trên làn da cô là một mảng lớn vết hôn, là ô mai tối hôm qua Diệp Minh đã trồng.

Bò Cạp nhìn viền mắt đỏ lên: “Mẹ nó, Huyết Ưng, tao còn tưởng mày anh hùng thế nào, không nghĩ tới đóng cửa phòng mày cũng giống như những thằng đàn ông bình thường khác, có thất tình Mạc dục thôi. Mày cũng biết hưởng thụ quá đấy, chậc chậc, da thịt Hà Băng này vừa trơn lại mềm, một thằng già bốn mươi tuổi còn có thể ăn đóa hoa tươi này, Huyết Ưng mày diễm phúc không cạn nhỉ, trách không được liêu mạng cũng muôn tới cứu Hà Băng.”

Nói rồi Bò Cạp vươn tay sờ khuôn mặt nhỏ của Hà Băng.

Bốp một tiếng, Hà Băng trực tiếp đánh rớt bàn tay heo dâm tục của Bò Cạp, cô vươn tay che kín da thịt bị lộ ra: “Đừng lấy bàn †ay bản thỉu của mày chạm vào taol”

“Hung đấy!”

Bò Cạp vươn tay vung, trực tiếp hất ngã Hà Băng trên giường. Mí mắt Hà Băng càng ngày càng nặng, một chút khí lực giấy giụa cũng không có, cô cảm giác mình sắp ngủ.

“Hà Băng, mày giả vờ với tao cái gì, đêm qua mày không phải hầu hạ Huyết Ưng à, tao cho mày biết, tao không hề kém cạnh với Huyết Ưng, nói không chừng mày ngủ với tao rồi liền thích tao, ha ha”

“Phi” Hà Băng lạnh mắt mắng một tiếng: “Hầu hạ anh ấy, tao. cam lòng tình nguyện, mày tưởng bở đấy à?” Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà

“Mày!

Bò Cạp giơ tay lên muốn tát Hà Băng một cái.

Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp rét lạnh: “Dừng tay! Tao qùy!

Diệp Minh nói, anh quỳ.

"A Minh, đừng quỳ!" Hà Băng nhanh chóng thét to.

“Ha ha, tốt” Bò Cạp vui vẻ cười to: “Thì ra Huyết Ưng trong truyền thuyết cũng là một thằng si tình, đây thật sự là thiết cốt nhu tình nhỉ? Huyết Ưng, vậy bây giờ mày liền quỳ xuống đi! Thành thực dập đầu ba cái cho tao”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.