Anh mở mảnh vải ra, phía trên là một hoa văn dùng máu vẽ xuống.
Mảnh vải này là từ chiếc váy dài buổi chiều Hà Băng mặc, là Hà Băng cắn ngón tay lưu lại hoa văn con dấu riêng.
Con dấu riêng của Bò Cạp, Hà Băng đã giữ lại!
Bắp thịt cả người Diệp Minh nhô ra từng cục, trong lòng bàn †ay níu chặc mảnh vải, anh chậm rãi nhếch đôi môi mỏng.
Cô từng nói, cô có thể kề vai gian khổ với anh.
Cô trưởng thành rồi.
Chờ anhll Ban đêm, Hà Băng bị Bò Cạp dẫn đến một bến tàu, nơi đó đã đậu vài chiếc ca nô.
“Anh Bò Cạp, chúng ta mau chóng rời đi thôi!” Thủ hạ nói.
Bò Cạp níu chặt Hà Băng: “Băng Băng, chúng ta đi thôi”
Lúc này vài chiếc ca nô cọ một tiếng, rất nhanh đã lái đi. Chuyện gì xảy ra vậy?
Bò Cạp bắt đâu lo lăng, anh đã có dự cảm bắt hảo.
“Anh Bò Cạp, xảy ra chuyện lớn rồi, con dấu riêng của anh xuất hiện ở chỗ khác, hiện tại tắt cả mật đạo đều bị tra ra, dấu vết của chúng ta cũng bị tra ra, đám đặc công đã lật đổ hang ö của chúng ta, chúng ta không có nhà để về rÓI
Cái gì?
Bò Cạp nhanh chóng nhìn về phía Hà Băng: “Là mày làm?”
Hà Băng câu môi: “Do mày ngu.”
Bốp một tiếng, Bò Cạp giơ tay lên tát Hà Băng một cái.
Hà Băng bị đánh trật cả khuôn mặt nhỏ, cô da thịt mềm, trên má phải nhanh chóng nổi lên dấu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/3313620/chuong-2652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.