Cù Thành thường ngủ không sâu, trời chưa sáng đã dậy rồi.
Thời điểm mở mắt ra, Từ Từ Niên vẫn đang nằm ngủ say trong vòng tay hắn, người cuộn tròn như một quả bóng dưới chăn bông, ôm chặt lấy bụng mình, như có chút lạnh.
Cù Thành kéo chăn lên ôm chặt Từ Từ Niên vào lòng, trong giấc mộng Từ Từ Niên mơ mơ màng màng, vô thức dịch sát người về phía có nguồn nhiệt, nhét hai chân vào kẽ chân Cù Thành, lạnh buốt không có chút hơi ấm nào.
Con khổng tước này, sao lại không biết tự chăm sóc mình, lớn như vậy rồi, ngủ còn giống như trẻ con.
Cù Thành cảm thấy có chút đau lòng, dùng hai chân ôm choàng qua chân cậu, dùng tư thế bảo vệ đem cả người cậu ôm vào trước ngực, cúi đầu quan sát vẻ mặt cậu ngủ, từ đôi mắt hẹp dài đến sóng mũi cao thẳng, cuối cùng dừng trên cánh môi mỏng.
Chỉ khi ngủ say, Từ Từ Niên mới dỡ bỏ vẻ ngoài cứng rắn thường ngày. Cả người cậu trông rất lười biếng, chỉ là chân mày hơi chau lại tựa như có tâm sự gì đó. Cù Thành đoán không ra, đưa tay giúp cậu xoa xoa chân mày, sau đó lại nhẹ nhàng kéo khóe miệng Từ Từ Niên, muốn khiến cậu vui vẻ một chút.
Mỗi buổi sáng chủ yếu đều là Cù Thành dậy trước, cho nên đã vô số lần nhìn thấy dáng vẻ khi ngủ của Từ Từ Niên. Nhưng dù có nhìn nhiều lần như vậy, hắn vẫn không thấy chán. Chỉ cảm thấy chỗ nào cũng tốt, kể cả dáng vẻ an tĩnh khi ngủ hay vẻ khó ở khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-chi-hao-dung-nhan-sinh/940931/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.