Edit: Hải Đường - Beta: Tiểu Vũ
Ban đầu, ý định của Cù Thành là muốn đưa Từ Từ Niên đi du lịch Tam Á, ngay cả vé máy bay cũng đã chuẩn bị xong rồi, kết quả một trận mưa đá ập đến khiến máy bay không được phép cất cánh, Từ Từ Niên lại nóng lòng muốn đi mua hạt giống nên hai người tính toán mua vé tàu đến thị trấn Y.
Thị trấn Y là một thị trấn nhỏ vùng biên giới, tựa núi kề sông, bốn mùa như mùa xuân, thêm vào đó còn có nhiều dân tộc sống tập trung với nhau, có đủ những bản sắc khác lạ, cho nên mặc dù hai người ngồi xe lửa ròng rã một ngày trời, tới nơi thì sắc trời đã tối, cũng chẳng ảnh hưởng một chút nào đến hứng thú du ngoạn, sau khi tùy ý tìm một ngôi nhà nhỏ của thôn dân ngụ cư, cả hai đã không đợi được mà muốn ra ngoài dạo chơi.
“Quê mẹ tôi ở rất gần đây. Hồi nhỏ lúc tôi sống với mẹ thường hay nghe bà nhắc tới nơi này, bảo rằng ớt và rau dại ở đây ăn rất ngon.”
Từ Từ Niên hiếm khi thả lỏng tâm tình, đút tay vào túi quần lững thững đi về phía trước, vẻ nghiêm túc thường ngày bớt đi rất nhiều.
Cù Thành đi theo không xa không gần, chân đã đổi thành đôi dép lê hắn thích đi nhất khi còn ở trong tù, cả người mang theo một vẻ lười nhác, cười hỏi Từ Từ Niên: “Tôi rất hiếu kỳ vì sao mẹ em biết nhiều như thế, nói thế nào bà ấy cũng là phu nhân của Từ gia, chẳng lẽ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-chi-hao-dung-nhan-sinh/940908/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.