Edit: Hải Đường - Beta: Tiểu Vũ
Khi Từ Từ Niêm về đến nhà, Oa Oa còn chưa ngủ, vừa nhìn thấy Từ Từ Niên, liền nhào lên ôm chân, "Ba ba! Ba chở về rồi "
"Là trở về, không phải chở về."
Từ Từ Niên vừa đổi dép, vừa sửa lại ngữ pháp cho con rồi hỏi: "Mấy vết mẩn đỏ trên mặt con còn ngứa sao?"
"Vẫn còn ngứa..." Oa Oa mím mím môi, ngẩng cổ lên giơ hai tay như muốn Từ Từ Niên bé lên: "Ba ba thổi thổi một chút sẽ không ngứa nữa."
Từ Từ Niên thấy con trai nói vậy cũng hết cách, cười ôm lấy Oa Oa, hôn lên mặt con, mặt mày giãn ra, tâm tình có vẻ rất tốt, "Nhóc con này, con học ai mà miệng như có đường vậy, biết nói chuyên dụ ngọt nữa?!"
Oa Oa cười híp mắt, sáp lại thơm ba ba hai cái, kết quả liếc đến môi Từ Từ Niên, một lúc sau giật mình, đột nhiên bắt đầu làm loạn muốn nhảy xuống, nói gì cũng không chịu cho Từ Từ Niên ôm nữa.
Từ Từ Niên bất ngờ không biết thế nào: "Oa Oa, con làm sao vậy?"
Oa Oa vừa giãy dụa, vừa quơ nắm tay nhỏ, "Ba, ba mau buông ra, bị lây nhiễm thật là đáng sợ! Oa Oa không muốn lây bệnh cho ba ba!"
"?" Lây bệnh cái gì?
Từ Từ Niên mơ hồ, chỉ có thể nhìn Oa Oa đáng thương chui ra khỏi lồng ngực mình, bộ dạng thương tâm phồng má lên, "Môi ba bị sưng rồi, nhất định là do Oa Oa lây bệnh, ngứa lắm, ba đừng sợ."
Môi... sưng lên?
Từ Từ Niên trầm ngâm một chút, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-chi-hao-dung-nhan-sinh/940902/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.