Giải bóng rổ trải qua nửa tháng, cuối cùng cũng lọt đến trận chung kết. Đám thiếu niên khoa Kiến trúc quả nhiên giống như tuyên bố của mình, kiên trì chiến đấu đến cùng. 
Đã xác định thu được một ngàn vào tay, còn lại chỉ là hai ngàn mà thôi. Phó Hiểu Xuân hiếu kỳ hỏi Lưu Đông, đám choai choai khoa Kiến trúc đại bộ phận rõ ràng đều là nhà có tiền, bọn họ sao còn chấp nhất chút tiền thưởng chia ra mỗi người chẳng được bao nhiêu kia. 
Lưu Đông vừa ngẩng đầu, khịt mũi một cái: “Nam tử hán đại trượng phu, đương nhiên phải tự mình kiếm tiền chứ.” 
Có thể mua được giầy thể thao loại tốt, hoặc bộ đồ vẽ xịn, mà chính mình lại kiếm được số tiền ấy, thế thì sao lại không cố gắng giành lấy? Muốn trở thành một người đàn ông vĩ đại, bước đầu tiên cũng phải đem tiền ra làm mục tiêu phấn đấu. 
Trên sân bóng, Triệu Thư Ngôn cả người nồng nặc mùi mồ hôi, quét mắt nhìn một lượt đám đồng đội đang nhiệt huyết sôi trào, nở nụ cười sáng lạn. Một cảnh này đương nhiên lại khiến đám nữ sinh điên cuồng gào thét. 
Chỉ là nụ cười này duy trì không được bao lâu, khoa Địa chất thật sự không tính để mặt mũi cho bên Kiến trúc, sau khi liên tiếp bị Thôi Ninh Nhạc cùng Triệu Thư Ngôn hợp tác tấn công, tay chân cũng bắt đầu không an phận. 
Mãi đến khi một hậu vệ của bên Địa chất bị thổi phạt đến lần thứ ba – vì lỗi cố ý ngáng chân, Phó Hiểu Xuân phụ trách hậu cần bất ngờ xông lên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-quang-thieu-nien-thieu-nien-dung-nguoc-nang/196948/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.