“Cậu mới là tinh anh, cả nhà cậu đều là tinh anh!” Triệu Thư Ngôn chôn người trong sô pha, tay ôm cuốn ‘Lịch sử kiến trúc châu Âu’, rống to với Thôi Ninh Nhạc đang đọc to một bài viết trên tạp chí định nghĩa về Tinh anh.
Bởi vì vừa hoàn thành xong một hạng mục lớn, anh bạn Triệu Thư Ngôn mới nhận được phần trăm hoa hồng hào phóng của dự án, tiền lương tháng này cũng muốn dặt tới giới hạn định nghĩa Tinh anh trên tạp chí kia.
Thôi Ninh Nhạc mỉm cười nhìn cậu: “Cả nhà tôi đều là quân nhân, chỗ nào có thể trở thành tinh anh? Từ này nghe không hay sao? Bao nhiêu người muốn được làm tinh anh mà không với tới đó.”
“Vậy cậu muốn làm không?” Triệu Thư Ngôn cắn răng.
“Tôi vẫn thích làm người yêu của Tinh anh hơn. Cậu như thế rất nhanh sẽ lao lực mà chết, di sản để lại hẳn cũng khá đi.” Thôi Ninh Nhạc tiếp tục lật tạp chí.
Lô hoa kê bị nọc độc bắn trúng, “oa” một tiếng thảm thiết, sau đó khổ sở lau đi nọc độc dính trên bộ lông của mình. Rũ rũ lông, người nào đó cố gắng lấy lại khí thế của mình: “Tháng sau trở lại làm dân nghèo, cậu về sau bỏ trốn cùng tên tinh anh khác đi.”
“Tôi cũng đang có ý này.”
“…” Triệu Thư Ngôn tức tối vì miệng thúi của người nào đó.
“Tôi định ngày mai đi xem thử đây.”
“…” Nói năng nhẹ nhàng, chắc nịch thế… Nói… Nói ngày mai đi xem thử… Ngoại tình… “Cậu ngày mai tính đi đâu?” Nữ vương điện hạ vờ thản nhiên hỏi tiếp.
“Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-quang-thieu-nien-thieu-nien-dung-nguoc-nang/1354357/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.