Về sau, Triệu Thư Ngôn mới biết ra Thôi Ninh Nhạc đã ném lại không biết bao nhiêu công việc ở trường, đội tuyết chạy sang đây. Nhưng chút áy náy đó cũng không đủ để cậu buông tay người kia. 
Thật sự muốn ở trước mặt giáo sư phụ trách, cùng người qua kẻ lại trong sân bay, không lo lắng mà cầm chặt tay đối phương. Nhưng từ đầu mãi đến trước cửa đăng ký, Thôi Ninh Nhạc đều cố ý tránh đi tiếp xúc thân thể với cậu. 
Có đôi lần, Triệu Thư Ngôn suýt chút nữa thì phát giận, không thèm quan tâm gì bắt lấy tay hắn lôi kéo. Nhưng Thôi Ninh Nhạc lại ngước mặt nhìn thẳng vào mắt cậu: “Cậu còn không chịu ở bên kia ngoan ngoãn đợi tôi. Ở bên này, tôi sao có thể yên tâm phấn đấu đây hả?” 
Lời nói này chẳng khác nào đôi vợ chồng lúc biệt ly, tiễn người ra chiến trường. 
Triệu Thư Ngôn ngẩn người, chút không cam lòng sót lại bỗng chốc bay biến, nụ cười tươi tắn dần dần lộ ra: “Sai rồi, là tôi ở bên kia cùng phấn đấu mới đúng. Đợi tôi thăng quan tiến chức, cậu trở về có thể tha hồ hưởng lộc.” 
Thôi Ninh Nhạc thật không muốn nghĩ nhiều mà bắt lấy gương mặt người nào đó, hung hăng hôn xuống. 
Có điều, cả hai đều là đàn ông con trai. Trong cái xã hội nơi mà đồng tính luyến ái còn chưa hoàn toàn nhận được khoan dung, bọn họ chỉ có thể đứng sóng vai nhau, mãi đến khi người kia lên máy bay, cũng không thể nói gì quá mức ‘lãng mạn’ ngoài một câu tạm biệt. 
Thôi Ninh Nhạc sụt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-quang-thieu-nien-thieu-nien-dung-nguoc-nang/1354351/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.