Trước kỳ nghỉ hè là lễ ra trường của nhóm sinh viên năm tư. Triệu Thư Ngôn cùng Thôi Ninh Nhạc đương nhiên tham dự buổi lễ này, chúc mừng cho các đàn anh của mình. 
Chỉ là tìm suốt trong nhóm sinh viên khoa Kiến trúc vẫn không bắt gặp bóng dáng chói mắt của người nào đó. 
Triệu Thư Ngôn lôi kéo Thôi Ninh Nhạc, kiên trì tìm cho được cái tên gia hỏa so với chính mình còn ngạo mạn hơn kia. Cuối cùng, dưới một gốc cây, bọn họ phát hiện Hàn Tín Lăng trong trang phục Cử nhân, đang ngồi trên cỏ. 
Bên cạnh người đó là một người con trai hai mắt đen sì, đang nằm ngủ mê man. 
Triệu Thư Ngôn không giấu được kinh ngạc. Hàn Tín Lăng nhìn cậu, cười nhẹ giải thích, giọng nhỏ đến mức như đang thầm thì: “Tối hôm qua tên kia uống cả đem đến say khướt, còn khóc như trời sụp.” 
Thôi Ninh Nhạc nhìn Đỗ Tiểu Viễn đang nằm xụi lơ trên cỏ, không khỏi một trận xót xa.Hai năm nữa thôi, bọn họ sẽ giống như hai người bây giờ.Khi đó, Triệu Thư Ngôn cùng hắn sẽ bị chia cách đến phương nào đây? 
Triệu Thư Ngôn ngồi xổm trước mặt Đỗ Tiểu Viễn, nhìn chằm chằm gương mặt đang say ngủ. Tiều tụy, mỏi mệt, đầu mày nhăn lại, phản phất đau thường nhàn nhạt.Trong nháy mắt, cậu cảm thấy con người này so với bình thường như già thêm vài tuổi. 
Chia lìa có thể khiến một người bỗng chốc trở nên thành thục.Dù cho, chỉ là bất đắc dĩ, mặc kệ có ưu thương đến đâu, mỗi người đều phải nếm trải qua nó. 
Hàn Tín Lăng nhìn cậu khổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-quang-thieu-nien-thieu-nien-dung-nguoc-nang/1354348/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.