" Thân phận Hỉ Sử Mạn Khái La không còn lo ngại. Vậy đứa nhóc Tư Thần các ngươi tính sao đây? " lão già cương quyết giữ vững ý kiến riêng mình.
" Lão già đa nghi nhà ngươi. Thằng bé đó là băng hệ đó, ngươi nghĩ ai ngu đến mức thí một băng hệ đi làm gián điệp hả? "
Các trưởng lão đồng lòng gật đầu.
Nhược Phong Đoạn nén bất an trong lòng,hắn dũng khí nêu " Các vị không phải lo lắng, thân thế, lí lịch đứa bé này hoàn toàn trong sạch. Người dân con hẻm thằng bé từng sống đã xác nhận với người bên ta. "
Bất chợt có lão già cười khẩy " Phong Đoạn a, ngươi làm việc đúng là chu đáo. Ta từng nghe Tường Lữ kể rằng đứa từng đánh nó năm ngoái cũng tên Tư Thần đâu. Ngươi thật có lòng bao dung với kẻ đã đánh con trai mình. "
Nhược Phong Đoạn bình tĩnh đáp " Bọn trẻ còn nhỏ. Chúng không ý thức được nhiều về hành vi bản thân. Lỗi một phần cũng là do Tường Lữ,người lớn chúng ta nhúng tay vào không tiện. "
" Ngươi nói nghe đơn giản thật. Ta còn lo có uẩn khúc nên ngươi mới bao che cho người ngoài đâu!" ngữ khí công kích của lão rất rõ ràng nhưng không ai xen vào. Tại vì ông ta là cha vợ Nhược Phong Đoạn kiêm trưởng lão có tiếng nói nhất trong gia tộc.
Nhược Phong Đoạn đanh mắt, lo ngại không kìm được lỡ tuôn ra lời thất lễ. Hắn cảm thấy lời nói kia ẩn ẩn điều bất thiện. Nhược Tuân ra tay giải vây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-phach-hon-loan-the/3164402/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.