Chương trước
Chương sau
Ngư Tuyết Lam nhìn cảnh cây cối bị phá hủy thể như có cơn bão vừa quét ngang qua thì tâm không khỏi bồn chồn.

Lớp ánh sáng trắng ấm tinh khiết bao trùm trên người nàng thành vật ngăn cách độc khí vẫn còn lẫn trong không gian. Nàng là không biết có độc khí nữa kìa, thứ ánh sáng đó là chủ động xuất hiện bảo vệ nàng.

Bừa bãi xác thú khiến tâm nàng càng co thắt, Tư Thần là không phải xảy ra việc gì rồi chứ?

Song Đầu Hỏa Ma Sư và Độc Nhãn Yêu Lang xác chết đầy lỗ đâm thủng, chúng chết tức tưởi.

Kinh khiếp nàng hơn là vài con thú nhỏ lẩn quẩn ăn xác chết của chúng.

Nàng khẽ quát " Đi mau! " một cỗ khí thế trấn áp phát ra từ sâu trong huyết mạch của nàng khiến bầy thú nhỏ run sợ, phục tùng rời đi.

Kìm lòng kích động, nàng lẩm bẩm khe khẽ chú ngữ đầy chăm chú và khẩn thiết.

' Ù ồ ' tiếng gió rít qua tán cây mang đến nơi nàng chút bụi sáng li ti, khí trời tụ hội một chỗ phủ vờn lấy những nơi cơ thể nàng. Gấu váy nhẹ tung bay nhịp gió hương đêm, những sợi tóc tơ mềm phản chiếu dưới trăng điểm nét huyền ảo mân mê gò má trắng sứ tôn lên dáng vẻ tinh khiết không chút tạp trần.

Hai tay chấp lại trước ngực thành tâm cầu khẩn càng thêm vẻ thánh khiết, bạch sắc khí trời nổi bật trong đêm đen nhằm chỗ nàng đi đến. Ánh sáng chiếu rọi. Nàng như một công chúa nhỏ rạng ngời không ai sánh bằng.

Luồng gió sáng tán loạn bọc lấy và nâng lên hai cái xác thú đã có chút không còn nguyên trạng ban đầu. Bụi nhỏ rơi vụn lẫn vào ngọn gió.

" Mong lời khẩn cầu của ta giúp các ngươi an nghĩ! "

Từ lồng ngực trái nàng bắn ra tia sáng trắng khiết nồng đậm năng lượng giúp làn gió hóa thi thể thành tro bụi xinh đẹp bùm sáng bay trong không trung.

Nàng vội vàng rời đi, tiếp tục tìm người.

Tư Thần sẽ không chết rồi đâu nhỉ? Từ lần trước chữa thương cho hắn, nàng đã đặt ấn kí lên người hắn. Khi tính mạng hắn gặp nguy hiểm thì ấn kí báo cho nàng biết.

Dịch chuyển theo hơi thở của ấn kí đến đây thì hiệu lực biến mất làm nàng không cách nào tìm được vị trí của Tư Thần.

Tư Thần chết rồi sao?

Tuy rằng đây là điều rồi sẽ đến nhưng không hiểu sao tâm nàng có chút đau, có chút không muốn.

Nóng lòng tìm kiếm thân ảnh của hắn, mong rằng hắn không bị gì. Ngàn vạn lần cũng đừng bị thương vì mạng của hắn thuộc về nàng mà.

Nàng đi đến cái trụ băng to ghim cắm cái đầu Bích Ngọc Mãng Xà, nội tâm nàng hoảng sợ, điều này là do ai làm?

Lỗ thủng trên xác chết hai con thú kia cũng là do bị băng đâm xuyên thấu giống con vật này sao?

Nếu là Tư Thần làm thì ' nhất kiến ' nàng dành cho hắn là không sai. Hắn là người nàng cần tìm. Nhưng nàng chưa thấy qua hắn dùng đến băng hệ, có lẽ vẫn thật không phải hắn...

Nàng muốn tìm ra một lí do biện minh giúp ' người nàng tin tưởng '.

Tâm nàng chùn hẳn xuống, nàng không diễn tiếp kế hoạch. Tư Thần không xấu mà, sao nhất định phải là hắn đâu?

Tiến đến gần đầu xà vài bước, nàng muốn hoá phép giúp nó yên nghĩ mau một chút hòa nhập thành một thể với năng lượng thiên nhiên vĩnh hằng.

Bị giết quá tàn độc. Toàn thân đứt lìa tam đọan.

Vuốt ve lân xà ngọc bích xinh đẹp, chú ý đến đằng chỗ tối kia...

Ẩn hiện bóng người bị cái đầu xà to che khuất, không hiểu sao tâm nàng đau đớn. Nước mắt như ngọc phỉ thúy từ đôi mắt đẹp rơi xuống.

" Không, Tư Thần! " vụng về đôi chân nàng loạng choạng thương tâm đến té ngã. Nàng là thật rất lo sợ và nhạy cảm với người thân quen của mình bị thương.

Chứng kiến toàn thân hắn bê bết máu, vai phải còn bị ghim cái răng lớn xuyên thủng da thịt.

Lúc này sinh mệnh chi lực Tư Thần nhận được một năm về trước phát huy công dụng triệt để. Miệng vết thương nhỏ thật mau khép lại, là do máu dính đầy trên da nên tốc độ tự lành này của hắn không quá nhận rõ.

Sinh mệnh lực thúc đẩy hồi phục các tế bào, bồi lục phủ ngũ tạng trong cơ thể nhanh nhanh tạo ra lượng máu mới bù sót.

Nhưng tự lành năng lực mạnh mẽ cỡ nào cũng không giải quyết nốt mấu chốt chính. Răng xà vẫn còn ghim ở đấy. Máu ồ ồ chảy đều. Một phần là do thương thế quá nặng, còn lại là chất độc trên răng rắn khiến mảng thịt thối rữa khiến máu cứ mãi không chịu khô và kéo mài.

Nàng không khỏi hiểu ra và xoay qua giận đầu rắn chết bên cạnh.

" Tàn độc, ngươi như thế nào lại có thể ra tay với Tư Thần tàn nhẫn thế chứ! Ta ghét ngươi! "

Bộ dạng Ngư Tuyết Lam thút thít xao động thú hồn của con rắn đã chết, gột sạch oán niệm trong nó, quên đi giận dữ dành cho kẻ đã giết nó. Nó theo nàng khóc nhiễm ướt trương xinh đẹp khuôn mặt thì buồn rầu chui nhập vào Linh Hồn Giới Thể của Tư Thần, hai thú hồn của hai con thú kia cũng đi cùng.

Tất nhiên Ngư Tuyết Lam không biết linh hồn ba con thú tàn sót trong thú hồn vì nàng rơi lệ mà buồn. Nàng vốn dĩ không nhìn thấy được chúng.

Thú hồn là linh hồn tàn dư của loài thú. Trừ phi chúng đột phá thập nhị cấp đạt đến Vận Cảnh mới may ra giữ được chút linh hồn tồn tại một thời gian dài, không thì chỉ còn là một mảnh hồn thú rất mau hoà nhập vào thiên địa hư vô sau ba ngày chúng chết.

Dùng thú hồn để đề thăng linh lực là việc kể cả ma pháp sư cũng không dám đánh liều. Vì họ e ngại oán niệm còn sót lại của lũ linh thú. Không cẩn thận là tự thân hủy diệt đến linh hồn bản thân cũng không giữ được.

Tu luyện phương thức dùng thú hồn, tinh phách và vong linh chỉ có kẻ điên giống vong linh sư tựu mới dám làm loại chuyện thế giới căm ghét này.

Tư Thần chưa từng học tu luyện vong linh thuật nhưng vì một lí nào nào đó mà bọn vong linh cứ bị hắn thu hút. Hắn vì lẽ đó mà chỉ biết cách tự luyện hóa bọn vong linh một cách sơ sài để giảm diện tích bị vong linh chiếm trong Linh Hồn Giới Thể.

Có lẽ là do Linh Hồn Giới Thể cần lượng vong linh để nuôi sống Độc Ma Phôi. Hay tố chất của hắn đã là một vong linh sư bẩm sinh rồi.

Nếu nói về vong linh hệ thì Tư Thần đã tiếp xúc với vong linh ve vãn xung quanh từ lúc vừa chào đời. Vong linh hệ của hắn còn siêu việt cả băng hệ.

Ngư Tuyết Lam nội tâm gấp gáp muốn mau mau chữa thương cho Tư Thần, ghê sợ vết thương sâu hoắm trên người hắn, nàng như cảm nhận được một phần nhỏ đau đớn cùng hắn.

Nàng không muốn hắn chịu thống khổ thêm phút giây nào nữa... Mà... Tay nàng chạm dính máu chợt khựng.

Nàng đang làm gì?

Nàng hồ đồ hỏi chính bản thân mình.

Tư Thần sẽ phải chết!

Kết cục này đã định sẵn, đây là lí do nàng đặt chân lên đất liền.

Nếu không hoàn thành tâm nguyện phụ thân giao phó thì gia tộc nàng đâu? Họ sẽ diệt vong.

Sứ mệnh của nàng là giết ' Nhất Kiến '. Sao nàng lại cứ năm lần bảy lượt muốn cứu hắn đâu?

Một năm về trước phụ thân đã nhiều lần căn dặn nàng mà.

" Lam nhi, đây là sứ mệnh các vị thần đã tin tưởng giao cho chúng ta. Phụ thân không nỡ nhìn tộc nhân trên bờ vực hủy diệt, càng không nỡ nhìn con mai sau bị hủy hoại! "

" Dù có trái lệnh thần giới thì ca quyết không để muội tâm lưu bóng ma. Chính ta sẽ thay muội giết ' nhất kiến '. "

Từ ' giết ' chảy xuôi qua dòng kí ức khiến Ngư Tuyết Lam bi thống ôm đầu rên khóc, cặp lưu ly ngập nước hoảng loạn thần sắc " Ca ca, xin người đừng ép Lam nhi. Lam nhi không muốn giết người, sợ lắm! Muội muốn về nhà! "

Một thanh âm uy nghiêm trấn áp tâm tình không ổn định của nàng " Tiểu Lam, không sợ! Ca ca vẫn mãi ở bên thủ hộ muội, yên tâm. Muội vẫn luôn là một tiểu đơn thuần của ta, tay sát nhân cũng là ta, không phải muội! " lời an ủi chắc như chặt sắt.

Sự tình kì lạ xảy ra, giữa cặp chân mày lá liễu lộ diện kim sắc dấu ấn hình giọt nước cân đối trái phải hoàn mĩ, tràn ngập khí tức sinh mệnh. Nàng đồng tử sáng ngời hiện ra vô số màu sắc tinh quang cầu vồng mê ly.

Cỗ hơi thở sinh mệnh mang đến cho nàng hiện diện như một nữ thần bé nhỏ của thiên nhiên rộng lớn.

Cây cối ngã đổ ủ rũ một bên nhiễm được một ít sinh mệnh khí tức mà nàng tỏa ra thì lấy lại sức sống căng tràn đến mơn mởn xanh tươi lá, trổ hoa nhi.

Thiếu niên linh thể mờ nhạt, ngũ quan anh tuấn khá lu mờ khác khá xa dạng tồn tại như vong linh lâu năm, quang ảnh hắn nhè nhẹ phát sáng hệt kim quang thần thánh " Đây là thời cơ hiếm có để giết hắn, an tâm giao quyền làm chủ cơ thể muội cho ta. Ngủ một giấc thật ngon, lúc đó muội sẽ trở lại là một tiểu công chúa cao quý nhất! "

Ôm lấy nàng từ phía sau, linh thể trấn áp nàng, bảo hộ nàng và tiếp thêm can đảm cho nàng.

Hàng mi cong dài hơi hơi híp nhẹ, mắt nàng lã chã rơi lệ sầu nặng nề xao xuyến nhân tâm, thiện lương nữ hài phân vân có xu hướng cầu nài giúp Tư Thần một con đường khác " Ca ca, không còn cách nào khác sao ạ? Anh ấy cũng không hẳn là người xấu mà, cướp đọat sinh mệnh người khác là xấu xa sự tình! "

Nam hài kia có thể ít nói và khá lạnh nhạt nhưng... Anh ta rất có nghị lực... Con người ấy dẫu vết thương chồng chất, máu đổ không ngừng, sinh mệnh suy yếu trông vẻ đầy thảm hại. Nhưng...

Trong mắt nàng, hắn lại là mẫu nam nhân cố chấp tràn đầy kiên cường biết bao.

Tư Thần không đoái hoài đến gian truân ập đến với hắn, đôi chân kia vẫn cần cù bước đi nếu có thể.

Bản tính của anh ta, chất chứa những thứ tốt đẹp nàng hâm mộ.

Linh thể tụ một tầng hàn khí mỏng ở đôi mắt, chớp động nhẹ lục sắc đồng tử thần bí, kim quang phát ra khắp linh thể chớp nháy một cái loáng chừng. Biết rằng muội muội nhà hắn tâm hồn thiện lương, ngây thơ nhưng con bé ánh nhìn thật khác, tia tâm trạng phập phồng lo lắng lúc nhìn tên kia hẳn đến muội ấy chưa nhận ra điều này.

Nhu hòa bàn tay mờ mờ ảo ảo che mờ tầm nhìn đôi lưu ly lung linh của Ngư Tuyết Lam, cản nàng nhìn Tư Thần " Mọi việc để ca lo, ta đây là đang giúp hắn ta ' giải thoát '. Việc Thần linh chỉ định nhất định có ý nghĩa của nó. Hắn sống không nghĩa là hắn sung sướng, bất hạnh sẽ cứ mãi ập đến với hắn. Muội không muốn giúp hắn sao? "

Từng sự suy diễn diễn ra, đấu tranh nội tâm kịch liệt nàng nén bi thống đưa ra quyết tâm.

Ngư Tuyết Lam vâng lời như trẻ ngoan, tin lời huynh trưởng luôn là đúng " Vâng, Lam nhi rõ rồi! "

Linh thể hài lòng với cái cách nàng nghe lời hắn, trầm ấm lời nói mật dụ rót vào tai nàng " Lam nhi thật hiểu chuyện, nào, giao cho ta quyền làm chủ cơ thể muội để hai ta thật mau về nhà! "

Không cách nào chối từ yêu cầu của ca ca, nàng đồng ý tạm chuyển giao quyền làm chủ.

Linh thể nhập vào Linh Hồn Giới Thể của Ngư Tuyết Lam.

Kim sắc ấn kí hình giọt nước giữa trán biến mất... Thay vào đó là là một đạo kim sắc khác thẳng lối hiện hình.

Một tàn ảnh mờ mịt đầu long hồn dữ tợn trên đỉnh đầu Ngư Tuyết Lam, uy mãnh long rống không to vang rền nhưng khiến những con thú vật phạm vi trăm mét phải sợ sệt quỳ phục.

Bất kể là linh thú lục cấp hay ma thú bát cấp trú trong Cơ Lộ cũng bị rét run một trận, sâu thẳm trong chúng có một nỗi sợ vô hình, cả thảy đều đến từ áp chế huyết mạch.

Huyết mạch long tộc - đệ nhất chủng tộc Thần Thú đại lục.

Hàng triệu năm về trước, Tứ Phương Thần là sự tồn tại mạnh nhất khiến các loài khác khiếp đảm. Thực lực của họ giúp Thú Tộc nắm vững vị trí đứng đầu siêu việt.

Trong đó, Thanh Long lại chính là thủ lĩnh Tứ Phương Thần nên huyết thống loài rồng trải qua triệu năm vẫn mãi luôn là vương tộc của Thú Tộc.

Bất kể là thú, thì là linh thú, yêu thú hay ma thú. Không một loài nào dám không tuân phục loài long. Chỉ cần là long hay dẫu có một tí ti huyết mạch của rồng thì sức mạnh hay thực lực sau khi trưởng thành thành công của chúng đều tu luyện vượt quá cấp Vận Cảnh.

Cường giả sau thập nhị cấp - Vận Cảnh.

Mà linh thể ẩn trong người Ngư Tuyết Lam, tên ' ca ca ' này đoán không lầm thì hắn rất có dính dáng tới Long Tộc rồi.

Cặp lam lưu ly không còn.

' Ngư Tuyết Lam ' song nhãn lục sắc trầm tĩnh và đầy vẻ lạnh lẽo liếc nhìn Tư Thần vẻ đầy thảm hại dưới đất.

" Hừ, ta vẫn mãi không hiểu. Một tên nhân loại nhà ngươi có gì đáng để phụ thân tìm cách giết ngươi nhỉ? " Dĩ nhiên là chính vị ca ca này của Ngư Tuyết Lam không quá coi trọng Tư Thần. Hắn càng là hận và oán thầm hơn, vì chuyện này mà tiểu muội của hắn bị ép dây dưa trên đất liền tận một năm. Sức khoẻ con bé ngày một kém vì muội ấy không thích ứng được khí hậu đất liền. Đây không phải nơi em ấy thuộc về.

" Hiện! "

' Ngư Tuyết Lam ' xoè tay, ngay tức khắc long hồn ngoan ngoãn huyễn hóa thành một viên bảo thạch nằm yên trên tay phải của ' nàng '.

Bảo thạch màu đỏ trong suốt, bên trong được khảm một ấn kí cổ màu đen. Hùng hậu linh lực không ngừng luân chuyển quanh viên bảo thạch.

Nếu không phải thất đại vong linh bị hạn chế khi ở trong Linh Hồn Giới Thể cần phải có linh lực khá nhiều mới tạm xuất hiện thành dạng vong hồn bên ngoài thì nhãn lực cao như của Khải Uyên cũng không kìm được nhìn bảo thạch mà thốt lên ' thần vật ' mất.

" Ngươi nên biết ơn! Khóa Linh Thạch không phải thứ lấy mạng ngươi. Nhưng linh hồn kẻ bị nó nhốt trong đó... Vạn kiếp bất phục, tệ tí nữa ngươi đành hồn phách đành rách nát! "

Khóa Linh Thạch bớt ảm đạm, hung đỏ linh lực chui vào Linh Hồn Giới Thể Tư Thần tìm vị trí khởi ti. Nếu khởi ti bị cắt đứt triệt để thì hồn xác lìa nhau khác nào người chết. Nhưng linh hồn lúc này là vẹn toàn nhất.

Đây đúng là một dạng bị ' giết '.

Thất vong linh đành trơ mắt để hung linh khí tác oai từng chút gặm đứt khởi ti.

Khởi ti kết nối linh hồn và thể xác chứng minh sống của một vật sống. Sinh mệnh nhỏ bé, khởi ti đứt thì chấm hết.

Cái phôi thai khục khịt bá đạo đem hung đỏ linh khí nuốt gọn như trước giờ. Độc Ma Phôi chế giễu " Một cái Khóa Linh Thạch giờ cũng dám chạm đến người của bản tọa. "

' Ngư Tuyết Lam ' mất đi liên lạc cùng Khóa Linh Thạch, hắn dùng biện pháp trực tiếp nhất.

Giết thẳng!

Vị ca ca nhà Ngư Tuyết Lam rất trân trọng em gái, hắn cẩn thận tạo vòng chắn ngăn máu bắn lên người nàng.

Cũng không đích thân dùng thân thể Ngư Tuyết Lam dùng vũ khí để giết.

Tận dụng lượng linh lực nhỏ nhoi vốn dành duy trì linh thể.

Một người thân xác bị đâm chém, bị giết hại. Thì linh hồn của họ không còn nguyên vẹn. Bởi vậy, dùng linh lực giết người, linh hồn Tư Thần giảm bớt tổn hại hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.