Tiếng cười tạm dừng một lát, không khí lập tức going như bị ngưng đọng lại.
Khi nào thì nàng lại trở nên đáng ghét như thế rồi?
Trong đó có một người lắp bắp: "Vương...... Vương Phi......"
Bên cạnh một người giật hắn một chút: "Đừng nói nhảm, Vương gia đã hưu nàng ta rồi, nàng ta đã không phải là Vương Phi."
Đúng vậy, nàng đã không phải là Vương Phi rồi, vậy bọn họ còn sợ nàng cái gì?!
Một người trong đó lập tức ngẩng đầu lên, lạnh lùng liếc Long Phù Nguyệt: "Long cô nương, cô nương đến đây làm gì?"
Long Phù Nguyệt thở dài, cũng không vô nghĩa: "Ta tới tìm Vương gia các ngươi."
Trong đó, có một người bật cười: "Long cô nương, Vương gia đã phân phó, từ nay về sau không cho cô nương bước vào trong cửa nửa bước, ngài ấy cũng sẽ không gặp cô nương, cô nương vẫn là ở đâu đến thì quay về đó đi!"
A? Lại không cho nàng vào cửa rồi?
Long Phù Nguyệt nhăn đôi mi thanh tú lại, nhăn mày một cái, không vào cửa thì làm sao gặp đại Vũ Mao? Không gặp được đại Vũ Mao thì làm sao giải trừ được hiểu lầm?
Nàng nhìn mấy người canh cửa, từng cùng mình quan hệ không tệ, trên mặt bốn người đó giờ phút này cũng lạnh lùng. Trong ánh mắt đã tràn ngập hèn mọn cùng khinh thường.
Đúng vậy, bọn họ hận nàng, từ khi nàng vào cửa làm Vương Phi, liền luôn luôn mắt cao hơn đầu, đối với bọn họ đánh chửi không ngừng.
Hiện tại còn giết chết đứa nhỏ của Vương gia, làm cho Vương gia gần như hỏng mất, nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572709/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.