Nhưng mà….Vạn nhất nhìn thấy cảnh không nên nhìn thì sao?
Vừa nghĩ tới khả năng nhìn thấy bọn họ chung giường, đố kị trong lòng Long Phù Nguyệt nổi lên như cỏ dại sinh trưởng tốt.
Ô ô ô ô, chỉ tưởng tượng thôi nàng đã xúc động muốn giết người rồi, nếu thật sự nhìn thấy nàng cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì a!
Nàng sững sờ đứng ở đó một lúc lâu, ngơ ngác trở lại trong phòng.
Nhưng lại không thấy Hoa Bão Nguyệt.
Trên bàn chỉ có một tờ giấy: “Tiểu nha đầu, ta đi làm ít chuyện, chờ ta trở về.”
Choáng váng! Hắn đi làm chuyện gì a?
Ô ô ô, nàng chỉ còn sống được ba ngày, sẽ không đợi nàng chết mới trở lại chứ?
Trong không gian này, dù nàng hóa thành xương cốt cũng không có ai biết a!
Long Phù Nguyệt vô cùng oán niệm, như vậy cũng tốt, đỡ phải hù dọa người khác.
Không biết mình chết đi biến thành quỷ, Diêm Vương Đại gia có còn đuổi theo thu nhận mình hay không?
Ai, may mắn nàng còn chưa kịp cùng Vũ Mao quen biết nhau, bằng không chỉ sợ hắn sẽ càng thương tâm hơn…….
Nàng vừa suy nghĩ đến loạn thất bát nháo, vừa lững thững đi ra.
Lúc này đêm đã khuya, trăng tròn trên cao càng thêm lóe sáng.
Đầy trời sao sáng giống như lúc trước, xung quanh một mãnh yên tĩnh, phảng phất như cả đất trời cũng đã ngủ im.
Nàng lững thững đi tới, dù sao nàng cũng đang ở một không gian khác, cho dù có đụng trúng thị vệ thì họ cũng không thấy mình, vì vậy không cần che dấu bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ngom-co-phi/1572673/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.